(cốp pi từ phot_phet)
Mũ Cối Tàu đương nhiên là một vũ khí, bởi vì nó rất đắt. Những năm 80 nó có giá 80 đồng, bằng một chỉ vàng. Khi cao điểm lên tới 150 đồng, gần bằng 2 chỉ. Thời này đi dép tông Lào, mặc quần bò Thái, áo bay Liên Xô, đeo đồng hồ Seiko, đội mũ cối thì có thể tán đổ cả hoa hậu.
Xe đạp là cả một gia tài. Ai có xe đạp thì đương nhiên kẻ đó không thể gọi là nghèo. Một chiếc xe đạp mất cả làng, cả khu phố đều biết. Xe sang nhất là xe Peugeot-“Đẹp trai đi bộ không bằng mặt rỗ đi Lơ”, xe Lơ là xe Peugeot ( Cũng có người bảo đó là xe máy Mobylette). Xe Favorite sang trọng thứ nhì, sau Peugeot: ” Làm trai cho đáng nên trai/ có Pha vơ rít, có đài dắt lưng”
Thời trang cũng là đồ khoe của, vũ khí tán gái thời bao cấp, tính từ dưới chân lên đến đầu phải bắt đầu từ đôi dép. Dép đúc Trung Quốc được coi là một loại dép sang. Thời mà người ta đi chân đất, guốc mộc và dép cao su xỏ bốn quai thì ai đi dép đúc đều được coi là dân quí phái. Thoạt kì thuỷ nó được cấp phát cho bộ đội vượt Trường Sơn hành quân vô Nam. Đi dép này không sợ bị sút quai dọc đường, về sau trở thành mode sang trọng của thanh niên tỉnh lẻ miền Bắc trong chiến tranh.
Ở Hà Nội và Hải Phòng thì dép nhựa Tiền Phong mới đúng là mode. Trong suốt thời trai trẻ của tui, chưa khi nào tui có được một đôi dép nhựa Tiền Phong. Muốn có để đi tán gái thì phải đi mượn, hi hi. Có dép nhựa Tiền phong trắng, phải biết cách “khệnh khạng” nữa. Thí dụ quần phải xắn cao đến nửa gối, không được xỏ quai hậu của dép mà luôn luôn phải đi dép “dẫm quai” cho sành điệu.
Sau chiến tranh thì dép Tông Lào mới thực sự là mode sang trọng, dép có đế càng dày càng sang.
Bút cũng là một vũ khí tán gái. Trong ảnh bút nắp trắng là bút Hồng Hà, nắp vàng là bút Kim Tinh. Các loại khác là bút Trường Sơn. Bút Kim Tinh trước 1975 là là một vật trang sức đắt giá, chỉ có dân giàu có mới có loại bút này. Chỉ cần giắt cái bút Kim Tinh vào túi áo trên, chưa cất lời mắt nàng đã long lanh… dễ sợ!
Đồng hồ Pôljot Liên Xô là một loại vũ khí đắc địa để tấn công các cô gái xinh đẹp. Trước 1975 đồng hồ poljot Liên Xô tuồng như là khát vọng cháy bỏng của các chàng trai. Có nó thì không cần phải nhiều lời, chỉ cần đưa tay lên xem đồng hồ là tim nàng đã rung rinh.
Anh nào giàu có mua tặng nàng chiếc đồng hồ poljot nữ thì cuống tim nàng đứt ngay lập tức, nàng đổ cái rầm.
Đồng hồ Seiko chạy tự động, không phải lên giây, lại hiện ra thứ, ngày, tháng… thật quá sang trọng.
Một yêu anh có sen kô
hai yêu xe đạp Pơ giô đón nàng.
( Còn có câu nói về xe máy hiệu Peugeot:
Một yêu anh có sen kô
hai yêu anh có Pơ giô cá vàng)
Trước 1980, sang trọng và quí phái số 1 là xe Babeta, nó còn quí hiếm gấp nhiều lần xe mercedez bây giờ. Ngay cả bộ trưởng cũng khó lòng mua được chiếc xe này. Đó là xe của bậc đại gia số 1 của Hà Nội và các thành phố lớn.
Sau 1980 là thời đại của honda, Honda Super Cub C50. Khi đó lập tức truyền tụng câu: ” Một trăm lời nói không bằng ống khói hon đa”.
Và Không thẻ thiếu là vũ khí tối cao này : chỉ cần 1 tờ này đút trong túi ngực áo phin trắng thì đi chơi cầm chắc phần thắng.
Thêm tí nữa này:
Em cá vàng, hết xăng là co càng đạp
Mô kích đời đầu, trông gấu nhờ
Simson BS 51 đây, ngồi êm ra phết
Em Jawa 350, hàng khủng của rân trơi
Em MZ đấy, một thời vô đối, bằng Dôn-doi bi giờ
Em honda 67 cũng oách
Như em Min khù khờ
Anh chuyên thông đít bằng thứ này
Em Mifa xinh xắn
Anh Phượng hoàng nam điển trai
Phượng hoàng cái
Chú SK gù lưng, sưng bụng
Sony cửa lùa
Sanyo cũng rứa
Simson nữ đây. Khói thơm cực
Tai voi đểu của đảng
Tai voi hịn đây nài
và con cóc
Đài thời thiên đàng
Bàn là
Thuốc cho bần nông
Thú chơi tao nhã của anh hùi cửi truồng
Nhà có điều kiện
Hết mịa rùi. Bài anh nhặt được (không rõ tác giả), hình ảnh và lời bình của thằng anh & thằng Gúc.
Phọt phẹt