Có chăng chỉ mong mỏi một chế độ mới mà thôi, duy nhất bây giờ mong vậy. Một chế độ mới để bao nhiêu đứa con tha hương viễn xứ, bao người con, người vợ, người mẹ, người chồng được đoàn tụ xum họp với gia đình. Tràn ngập trong đầu khi viết những dòng này là hình ảnh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Bùi Thị Minh Hằng, Lê Quốc Quân, Lê Văn Sơn, Phương Anh và các anh em Vinh một thời từng sống với nhau và nhiều anh em khác nữa. (NBG)
Friday, July 20, 2012
Minh họa thơ "Chiều Tây Nguyên" Văn Công Hùng
làm sao cắt nghĩa được em với dã quỳ hoang dại
để mà mong manh như mây trắng cuối trời...
CHIỀU CAO NGUYÊN
chiều cao nguyên lạc trong đồi bát úp
lạc trong mắt em, lạc trong nỗi buồn
lạc trong miên man dã quỳ im lặng
gió lên rất chậm phía mờ trăng
mà em đang ở miền xa thẳm lắm
dập dềnh sông chớp mắt đã thăng ngàn
em mơ giấc dã quỳ trong cơn thức
tầng ba sinh bồi lở chân cầu
và phù du
lạc qua miền nắng xế
cái chớp mắt thiên thu nghìn trùng cổ tích
lặng thầm như đá, và trôi
làm sao cắt nghĩa được em với dã quỳ hoang dại
để mà mong manh như mây trắng cuối trời
thôi thì gửi nhau chút sắc vàng còn lại
gió thổi hoài bạc những giấc đêm
Pleiku 05/ 12/ 2004.
V. C. H.
Link to full screen: http://youtube.googleapis.com/v/RX8ULWrUarg