Vậy
là anh Nguyễn Bá Thanh không còn sức khoẻ tiến triển như lời các giáo
sư ở ban bảo vệ sức khoẻ cán bộ trung ương. Những lời của các vị giáo sư
Việt này từ trước đến giờ trong bệnh tình ông Thanh chỉ là mục đích
chính trị phục vụ thời điểm.
Ai cũng biết bệnh viện tối
tân ở Hoa Kỳ ,giá điều trị tầm 5 ngàn đô một ngày mà còn phải nhả bệnh
nhân về theo ý gia đình là hiểu bệnh đến đâu rồi. Nhưng Đảng là thiên
tài, đảng bảo khoẻ là vẫn khoẻ, tau không sao là tau không sao.
Giờ
thì anh Thanh đã hôn mê sâu, tất cả những biện pháp bây giờ là duy trì
cơ thể để chọn ngày quyết định anh đi phần xác. Còn phần hồn anh đã ra
đi về thiên đàng từ hôm nay.
Anh Thanh ở miền Trung
khoẻ mạnh, anh nói chuyện tay bo hàng giờ với cán bộ, nhân dân không cần
phải nhờ thư ký soạn sẵn bài nói. Chỉ cần cấp tài liệu, con số anh có
thể thao thao bất tuyệt. Anh táo bạo gây cười bằng những lời ám chỉ cả
những cấp cao nhất. Trong việc chống tham nhũng anh nhắc liên tiếp mấy
đời tổng bí thư trước đó, kể cả bất tài như Nông Đức Mạnh anh cũng kể
công trạng ông ấy trong chống tham nhũng. Mặc dù ai cũng biết TBT Nông
Đức Mạnh chả làm nổi trò gì trong 10 năm cầm quyền ngoài cái ca ngợi
tình hữu nghị Tàu Việt.
Sở dĩ anh ca ngợi các đời TBT
trước là muốn nhằm đề cao TBT thời nay, người đỡ đầu cho anh trên con
đường vào Bộ Chính Trị, người hứa sẽ mang cho anh một vai trò lịch sử để
lại đời sau danh tiếng vang lừng, đó là công cuộc chống tham nhũng.
Cuộc
chống tham nhũng của đảng lần này do ông TBT Nguyễn Phú Trọng khởi
xướng, mới đầu nhìn tưởng là chống tham nhũng thật, mà nó cũng có phần
là thật. Nhưng nhìn chung thì nó chỉ là cớ để thanh toán, hạ bệ và giành
ghế của các phe phái. Cứ nhìn danh sách Ban chỉ đạo về phòng chống tham
nhũng trung ương thì thấy ngay hiện tượng bè phái để tranh giành quyền
lực. Gọi là có phần thật bởi vì cả bộ máy quan chức chế độ này ai mà
chả tham nhũng, nên cứ sờ ông nào là ra ông đấy. Gọi là cớ để tranh
giành quyền lực cũng đúng, bởi vì trong các ông ở ban này như Nguyễn
Xuân Phúc, Nguyễn Hoà Bình cũng là tay tổ của tham nhũng như Chân Dung
Quyền Lực đưa tin.
Nguyễn Bá Thanh ra Bắc, làm trưởng
ban nội chính, mục đích là thực hiện những chỉ đạo của Ban Chỉ Đạo Phòng
Chống Tham Nhũng Trung Ương. Anh Thanh nhận nhiệm vụ này vì mơ ước làm
sạch tham nhũng hay mơ ước tham gia một phe cánh để có ghế cho mình ?
Thực
ra là anh Thanh vì cả hai. Leo đến chức bí thư tỉnh lớn thư ba đất
nước, anh thừa hiểu tham nhũng chỉ triệt để khi ĐCSVN không tồn tại hoặc
không nắm quyền. Điều đơn giản ấy đến bà bán rau, anh xe ôm cũng hiểu
đừng nói cỡ như anh. Thế nhưng anh vẫn hăng hái , xông pha nắm ngọn cờ
chống tham nhũng mà bọn Đảng phất lên để tung hoành thiên hạ.
Có ba điều tuyệt đối không nên tin đảng cộng sản Việt Nam, nếu tin tưởng và làm theo chỉ có kết cục thảm hại.
Một là Đảng kêu gọi chống tham nhũng
Hai là Đảng kêu gọi yêu nước, bảo vệ chủ quyền
Ba là Đảng kêu gọi quyền con người ( bao gồm tự do ngôn luân, tín ngưỡng..)
Cứ
nhìn thực tế mà xem, quyền tự do ngôn luận và tinh thần yêu nước bảo vệ
chủ quyền đã nuốt bao nhiêu người tri thức, người dân nồng nhiệt vào
nhà tù.? Bao nhiêu nhà báo, người dân hăng hái chống tham nhũng phải vào
tù.?
Cốt lõi của chống tham nhũng là để mặc cả quyền lực nội bộ với nhau.
Cốt lõi của bảo vệ chủ quyền, yêu nước là mặc cả với Nga, Trung bảo vệ Đảng.
Cốt lõi của tự do ngôn luận , quyền con người là mặc cả với phương Tây tiếp viện kinh tế cho Đảng.
Anh
Nguyễn Bá Thanh đi vào con đường thứ nhất, con đường chống tham nhũng
mà Đảng kêu gọi, anh làm công cụ cho bọn Ban Chỉ Đạo PCTNTW mà anh cứ
ngỡ mình đang là người tiên phong xông pha trong mặt trận tham nhũng,
giúp dân giúp đảng. Cuối cùng khi Đảng mặc cả, thu xếp với nhau xong.
Anh Nguyễn Bá Thanh nhận kết cục thảm hại dưới cái bệnh hiểm nghèo trên
giời đổ xuống. Đảng bảo do anh ăn uống, môi trường làm việc là tác nhân
gây bệnh. Không vào được Bộ Chính Trị, anh còn mất luôn tính mạng. Đó là
luật chơi khắc nghiệt như trò đánh bạc. Khi anh đặt cửa bên này, một là
anh được, một đồng thành hai. Hoặc là mất sạch. Cờ bạc thì không có hoà
khi nhà cái mở bát.
Nếu vào BCT, anh sẽ là vĩ nhân. Không thành công thì anh thành phế nhân.
Bọn
Chân Dung Quyền Lực nói anh Nguyễn Xuân Phúc hạ độc anh Thanh là bố
láo. Anh Phúc từng là chủ nhiệm văn phòng chính phủ, leo phắt lên phó
thủ tướng uỷ viên BCT là do anh Phúc trong thời kỳ làm chủ nhiệm văn
phòng chính phủ, biết được nhiều quan chức chính phủ tham nhũng. Anh
Phúc nhờ những bí mật đó mà được các anh miền Bắc trọng dụng, cho vào Bộ
Chính Trị, giữ luôn ghế phó trưởng ban Phòng chống tham nhũng để hỗ
trợ, chỉ đạo anh Thanh. Chỉ có anh Phúc mới am hiểu nội tình, bày vẽ
nước đi, yếu điểm của đối thủ cho anh Thanh chơi. Chứ trong cái ban
PCTNTW ấy có ai hiểu được đối thủ như anh Phúc.
Anh
Thanh bệnh bất ngờ, cuộc chống tham nhũng hỏng. Anh Phúc thấy tình thế
bất lợi, chả tội gì anh phải làm căng. Anh ngừng tham mưu cho Đảng chống
tham nhũng ( mưu của anh thực ra chỉ là những bí mật anh biết thời kỳ
anh làm chủ nhiệm văn phòng chính phủ.) giờ anh cũng chắc chân trong
BCT, anh bắn thông điệp nếu để anh yên ổn, anh sống để dạ, chết mang
theo. Thế là đối thủ không thông qua trang CDQL để tấn công anh nữa, còn
anh bắt đầu đi lại đây đó hiên ngang chỉ đạo giao thông, đường sá...chả
động chạm gì đến ai cho lành qua lúc này.
Chỉ tội mỗi
anh Thanh, xét ra hai anh miền Trung này đều là công cụ của các anh miền
Bắc trong cuộc chiến giành quyền lực. Anh Thanh thì thẳng tính, đánh
trực diện . Anh Phúc thì đa mưu, túc trí biết tiến lùi hợp lý. Anh Phúc
còn khéo mặc cả cho mình ghế Uỷ viên BCT trước khi anh nhận chức phó
trưởng ban chỉ đạo CTNTW. Lúc này anh ngang hàng với bọn miền Bắc, anh
chả phải nghe lời cho thằng nào sất. Ngon lành anh chiến tiếp, không
ngon lành thì anh hoãn binh. Anh quá đủ tầm bản lĩnh để làm thủ tướng
nhiệm kỳ tới đây.
Cuối năm tiễn đưa anh Thanh, cũng
thấy canh bạc chống tham nhũng đã xong theo lá bài chia ở hội nghị chuẩn
bị nhân sự trung ương 10.
Nhiệm kỳ tới anh Sang làm
tổng bí thư ( anh về thì không ai đủ can đảm luyên thuyên ba cái chuyện
bắt sâu, bắt bọ ), anh Dũng là chủ tịch nước, anh Phùng Quang Thanh làm
chủ tịch quốc hội, anh Nguyễn Xuân Phúc làm thủ tướng. Anh Phạm Quang
Nghị thay anh Lê Hồng Anh làm thường trực ban bí thư. Còn hai ghế bí thư
Hà Nội, Sài Gòn thì để nếu anh Ba Tàu duyệt qua cái đã.
Các anh Lê Hồng Anh, Nguyễn Phú Trọng, Lê Thanh Hải, Nguyễn Sinh Hùng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.
Dự
tính nhân sự là vậy, đồng bào tiếp tục đóng góp ý kiến để cho bộ máy
lãnh đạo của Đảng ngày càng vững mạnh, đủ tài lực lãnh đạo nhân dân đất
nước phát triển phồn vinh, giữ ổn định chính trị và toàn vẹn lãnh thổ,
tăng cường ảnh hưởng trên thế giới...