THÁNG 4272013
Tiền của bà con, ai đang dùng để tiêu?
Bà con tôi nói ở đây là đồng bào như chữ ông Hồ Chí Minh dùng, tức bao gồm tất cả người Việt Nam, từ người gìa cả đến người trẻ em, không phân biệt giai cấp, tôn giáo, mang quốc tịch Việt Nam, trong đó có các cháu nhi đồng đang ở tuổi “như búp trên cành” -
“Trẻ em như bút trên cành,
Biết ăn chơi, biết học hành là ngoan-
Thơ Hồ Chí Minh”
Hay như các cụ già được bỏng bảy lụa là:
“ Sữa đẻ em thơ, lụa tặng già – Thơ Tố Hữu”;
Như học sinh ở Thanh Hóa phải dùng bẩy bắt chuột để có tí tanh vào dạ dày;
như trẻ em trên Điên Biên quanh năm trong bữa ăn chỉ có cơm chan với muối hòa nước suối;
như những người dân ốm đau đến bệnh viện chữa bệnh mà phải nằm la liệt trong cả gầm giường, vỉa hè, ban công của bệnh viện …để được chữa bệnh;
như các mẹ, các gì… ngày ngày đi chợ mà mua bán cứ như bị ai đó móc túi;
như những anh, những bác, nhưng chú xe ôm suốt ngày dong ruổi xe máy trên đường;
như những người nông dân bị mất đất, mất ruộng thành thân phận thất nghiêp;
như những người quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời mà lương thực không no cái bụng;
bà con ở đây còn là những công nhân, viên chức, lương ba cọc ba đồng trong cơ quan, công trường, xưởng máy, chẳng đủ nuôi thân.
Đất nước đã có gần 70 năm Dân chủ Cộng hòa, Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa rồi, dân chủ “triệu lần hơn” đã tăng gấp mấy lần triệu rồi? mà bà con vẫn cực khổ vậy?
Có bà con nào trăn trở về điều này không? Tại sao bà con lại lâm vào tình trạng đói khổ này, tiền của của bà con đâu rồi? Hay bà con chỉ dám ngửa mặt lên trời hay lom khom cúi xuống nhìn đất rồi ngậm ngùi than thân, trách phận, cho rằng cái số của mình phải khổ như vậy? chứ biết trách ai?
Không phải như vậy đâu, bà con ơi!
Đất nước Dân chủ và Cộng hòa gần 70 năm trong đó có gần ba mươi năm Đổi mới và dân chủ “triệu lần hơn” nếu nhìn vào tiền nhà nước mình đại diện cho dân mình vay của nước ngoài, nhận viện trợ của nước ngoài, cũng như tài nguyên đất nước được khai thác từ dầu khí ở Biển Đông đến các mỏ quặng khai thác rầm rầm ở mọi vùng miền của đất nước đến “đất vàng”, đất “ bờ xôi, ruộng mật” của bà con ầm ầm được quy hoạch rồi xây dựng thành khu đô thị này, khu biệt thư kia thì tiền của bà con phải có rủng rinh ở trong túi chứ? Rồi phố phường, làng bản phải có đường đi lối lại phong quang đàng hoàng chứ? “ Búp trên cành” được học hành không phải mất tiền chứ? bệnh viện, dịch vụ vì con người đã phải được cải thiện chứ? Đằng này, có thấy được gì cho bà con lắm đâu. Không những thế, tiền trong túi bà con “trần đời” lúc nào củng rổng, sống cầm hơi đã khó khăn mà còn phải ngày đêm luôn lo lắng phòng thân khi ốm, khi đau, lấy tiền đâu mà chữa trị; rồi con cái học hành, ma chay cưới xin, lấy đâu ra tiền mà chi tiêu?
Tiền của bà con mất đâu cả rồi?
Chỉ lướt trên mạng Ba sam vài ba hôm nay thì thấy, tiền của bà con, nó nằm ở đây này:
- Nó nằm ở giá xăng dầu tăng thêm 1.430 đ/ lít trong khi giá dầu của thế giới giảm mà nước mình lại chỉ có tăng ( tăng ngày 28.3).
“Nó nằm ở giá gạo bị các doanh nghiệp mua và chào bán xuất khẩu giảm 5%. Giá gạo giảm như vậy, nó cũng đi ngược lại với xu thế của thế giới:
“Giá xuất khẩu gạo Việt Nam giảm là đi ngược lại với xu thế chung của thế giới bởi theo thống kê của Tổ chức Nông lương thế giới (FAO), quí 1-2013, giá gạo xuất khẩu của thế giới tăng 2% so với cùng kỳ, trong khi đó, VFA, cho biết bình quân giá xuất khẩu gạo quí 1-2013 của Việt Nam đã giảm đến 44,52 đô la Mỹ/tấn – Báo TBKTSG”.
Nó nằm ở đây:
“Sản lượng hồ tiêu của Việt Nam chiếm hơn 50% thị phần thế giới, nhưng giá trị mang lại không cao so với tiêu xuất khẩu của Ấn Độ, Brazil… và thương hiệu đang ngày càng xấu đi! Ngày càng mất giá”,
trong đó tội đồ là:
“Cách làm ẩu của nhiều doanh nghiệp, thương lái đang gây mất uy tín của thương hiệu hồ tiêu Việt Nam và cả nông dân sản xuất – Báo Dân Việt”.
Nó nằm ở đây:
“Ngày 6.12.2003, ngay sau khi ông Lê Duy Nguyên nghỉ hưu, UBND huyện Quỳnh Lưu đã ký Quyết định số 281, cấp cho ông Nguyên 820ha đất ở vùng thượng nguồn khe Xu, khe Củi giáp Thanh Hóa.
Trước đó, ngày 11.8.1993, ông Nguyên xin thành lập doanh nghiệp trồng rừng mang tên Lê Duy Nguyên, do vợ ông là bà Nguyễn Thị Hưng đứng tên làm chủ. Như vậy là ông Nguyên đã thành lập doanh nghiệp trồng rừng từ khi chưa có đất rừng – VOV”
Vị đại biểu này chiếm của người dân tới 820 ha đất rừng..
Nó nằm ở đây:
“Trưa 24.4, Phòng CSĐT tội phạm về trật tự quản lý kinh tế và chức vụ (PC46)- Công an TPHCM đã tống đạt quyết định khởi tố bị can, thực hiện lệnh bắt tạm giam, khám xét nơi ở, nơi làm việc đối với ông Lê Quốc Cường – Trưởng ban Bồi thường giải phóng mặt bằng Q.1, TPHCM.
Ông Cường bị bắt về hành vi “lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ… chiếm đoạt tài sản” với sô tiền hơn 10 tỉ đồng để phục vụ công tác đền bù cho các hộ dân trong một số dự án trên địa bàn. Thế nhưng, với số tiền của Nhà nước này, ông Cường lại mang gửi vào Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn – chi nhánh Chợ Lớn, TPHCM.-Báo Pháp Luật TPHCM”.
Thưa bà con, đây mới là số liệu thông kê mà báo chí Việt Nam trong một vài ngày gần đây đăng tải, còn lộn mắt lại nhìn về gần ba mươi năm đổi mới thì số tiền bà con bị mất lên đến con số hàng chục tỷ đô la:
như vụ tham ô tham nhũng ở PU 18 trước đây và Vinashin, Vinaline còn nóng như hiện nay:
“Theo cáo trạng dài 32 trang của Viện KSND tối cao, bị cáo Phạm Thanh Bình cùng các đồng phạm đã lợi dụng chức vụ, quyền hạn cố ý làm trái các quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế trong lĩnh vực đầu tư, quản lý, sử dụng vốn và tài sản của Nhà nước ở năm dự án với tổng thiệt hại trên 910 tỉ đồng”.
Ấy là chưa tính các thương vụ làm ăn:
Vụ mua tàu cả 100 tỷ đồng mà tàu ấy chỉ có giá trị bán với giá bán sắt vụn -
“Theo tiết lộ của lãnh đạo Vietship, mức giá mua tàu là 70 tỷ đồng, bằng một phần sáu so với giá 420 tỷ đồng Falcon Shipping phải trả (trên sổ sách) khi mua tàu năm 2008. Tính trên tổng trọng lượng rỗng của tàu (11.408 tấn), giá bán như vậy chỉ tương đương khoảng 6 triệu đồng một tấn thép, thấp hơn cả giá sắt vụn ở thời điểm hiện tại (khoảng 8,4 – 8,9 triệu đồng một tấn)
Nó nằm ở đây:
“Tổng công ty Dầu khí Việt Nam là Tổng công ty 91 mạnh nhất nước. Tuy nhiên, đây lại là Tổng công ty dẫn đầu về số bị can (18 người) trong một đường dây tham ô đặc biệt nghiêm trọng. Chỉ qua việc thực hiện 2 dự án thuộc loại nhỏ và trung bình, 8 bị can, trong đó có một nguyên Phó tổng giám đốc đã làm thất thoát và chiếm đoạt 54,7 tỷ đồng”
Nó nằm ở đây:
“Theo TTCP, thống kê sơ bộ của 60 tỉnh thành, phố về kết quả kiểm tra việc tăng cường quản lý nhà nước trong lĩnh vực quản lý và sử dụng đất đai đã phát hiện khoảng 190.000 trường hợp vi phạm (chủ yếu bán đất trái pháp luật, cấp đất trái thẩm quyền) với tổng diện tích 8.000 ha. (Số liệu năm 2010)
Nó nằm ở đây:
Vụ thất thoát gần 3000 tỷ ở Agribank và hàng trăm vụ lừa đảo có sự thông đồng của cán bộ ngân hàng để chiếm đoạt hàng ngàn tỷ đồng.
Nó còn nằm ở hàng trăm vụ đổ bể tín dụng mà tiền tươi, thóc thật của bà con lên cũng lên đến cả ngàn tỷ đồng đã bị người khác ăn cướp trắng trợn để rồi họ thay mặt bà con, tiêu tiền hộ bà con.
Nó còn nằm ở các biệt thư, vi la của lãnh chúa này, quan chức kia, như nhà thờ họ ở Kiên Giang, biệt thư ở Hưng yên và hàng trăn biệt thư, vi la, cao ốc ở Hà Nội, Hồ Chí Minh, Hải Phòng, Đà Nẵng, và ở các thành phố khác nữa.
Nó còn nằm ở nơi bà con hiện mỗi người phải gánh một khoản nợ công lên đến 742 đô la ( theo tài liệu của Việt Nam, nợ công của Việt Nam là 66,8 tỷ đô la, tương đương 55% GDP), còn theo tính toán của thế giới mỗi bà con phải gánh nợ gấp đôi số nợ này, tức 1.430 đô la ( theo tài liệu của thế giới, nợ công của Việt Nam là 128, 9 tỷ đô la, tương đương 106% GDP – Theo báo Tuổi trẻ ngày 27.4.2013) mà Chính phủ đã đại diện cho bà con vay của nước ngoài để đem về kiến thiết đất nước, mở trường học, làm bệnh viện, cứu nghèo, cứu nạn cho bà con.
Tiền của bà con nằm ở đó cả đấy. Nhưng có điều, nếu bà con muốn nói không với những khoản nợ này hay muốn xin các vị rằng tiền của chúng tôi hãy trả lại cho chúng tôi để chúng tôi tự quyết thì bà con cũng chẳng thể có cách gì để lấy lại nó được.
Thế thì, bà con cứ yên tâm mà chịu đựng đi. Bà con cứ đói khổ mà chịu đựng đi, để rồi đến ngày có kẻ sẽ đè cổ bà con ra để bà con trả nợ thay cho những người vay nợ, nhưng kẻ tham ô, tham nhũng, làm thất thoát tài sản của dân, của nước, tức là của chính bà con.
Đau! Đau mà chẳng biết làm cách gì cho vợi đau!
BĐX