Thursday, August 23, 2012

Từ bầu Kiên tới trùm Năm Cam






Ông Bút (Danlambao) - Tôi rà từ lề Dân, qua lề đảng và ngược lại nhiều lần, chẳng biết cụ thể bầu Kiên bị bắt vì tội gì, ngoài câu: "Làm trái quy định của pháp luật". Báo nào cũng copy nhái lại câu này, riêng báo lề đảng chính hiệu còn gọi bầu Kiên là bị can, gọi tức thì, khi còng mới tra vào tay người ta. Nếu quả thật "bị bắt vì làm trái quy định luật pháp" thì trên cùng là Bộ Chính trị đảng CSVN, thứ đến các bộ, rồi hàng tỉnh, thành phố, quận huyện xã ấp, làm gì còn người nào nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật?


Chỉ cần nói tới hai tiếng bằng giả, giấy tờ giả, đã có hàng ngàn đảng viên phải đi tù rồi. Một người dân tiểu tốt vô danh, làm bằng giả cấp đại học, đã ngạc nhiên, đằng này Thứ Trưởng Cao Minh Quang, giả cả bằng tiến sĩ, Thượng Tướng Bộ Trưởng Bộ Công An Trần Đại Quang vừa xài bằng giả và giấy tờ giả. Nguyễn Tấn Dũng học ở đâu, hồi nào cũng có cử nhân Luật? Từ sự kiện này đã nói lên mức độ luật pháp đã bị lót đít, còn trái phải gì nữa?


Bằng giả ở tù chưa đủ, bằng thiệt cũng phải ở tù như thường, trường hợp của một tiến sĩ soạn sách giáo khoa cho học trò "Luyện tiếng Việt 1" viết sai chính tả, hai chữ thước đo, viết thành "thướt đo" không chỉ tiến sĩ Trần Thị Minh Phương soạn sai chính tả, cả nhà xuất bản Giáo Dục Việt Nam cũng sai theo. Trường hợp khác: Trong cuốn “Bài tập thực hành tiếng Việt 2”, chủ biên: Nguyễn Hải Mi – Trần Thị Hồng Thắm, nhà xuất bản ĐH Sư Phạm cũng mắc lỗi sai chính tả, hai chữ "năn nỉ" người biên soạn viết “năng nỉ”. Trình độ bằng tiến sĩ thứ thiệt như thế này, lỗi thuộc về Bộ Giáo Dục.


Mới đây, bài viết của ông Bùi Hoàng Tám, nói về em Trần Văn M, có lòng tự trọng, vì nhận biết mình dốt nên tự nguyện xin thôi học, để khỏi ảnh hưởng tới bạn bè. Giá như quý ông bà tiến sĩ thứ thiệt nói trên, có được chừng một phần tư lòng tự trọng của em M, dân Việt đỡ khổ biết bao nhiêu.


Chuyện Bầu Kiên


Ở một nước, nhà cầm quyền coi dân như con nít, không được can dự tới chuyện của người lớn. Một người có công muốn bắt, tức khắc có tội, trái lại kẻ có tội đang ngồi sờ sờ trên đầu, trên cổ quốc dân, ai dám nói, thân phận người dân chỉ còn nước... đoán mò. 


Không gì sướng bằng mấy ngày này ngồi đọc thiên "còm sĩ" trên mạng Dân Làm Báo, dưới tựa bài: Bầu Kiên. Hầu hết không ai tin đó là một nỗ lực diệt trừ tham nhũng, mọi người đều nhận định rằng tước bớt nồi xôi của thằng bờm Nguyễn Tấn Dũng.


Sự thật đúng như thế. Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, mới lên chưa có cục nào, chẳng lẽ ngửa tay xin Nguyễn Tấn Dũng, nên dùng kế "tự phê" để bắt. Một lần trên youtube đưa lên ngôi nhà "hoành tráng" của Lê Khả Phiêu, với trống đồng, ngà voi, hệ thống tưới rau giá trị cả mấy ngàn dollars, những kệ sách vàng rực chói chang, trước cảnh tượng này Trương Tấn Sang ra lệnh truy tìm kẻ tung hình lên mạng!? Ô lạ, kẻ ăn trộm được bình yên, kẻ truy hô bị săn lùng, vậy Trương Tấn Sang có thực bụng "diệt sâu" không? Hay chỉ nổ sảng cho vui tai dân đen thôi! 


Lại càng không phải chính trị, do thân Tàu, thân Mỹ, rặc ròng một mống đầy tớ Tàu, đang xoi nhau. Thử hỏi ai bán Cao Nguyên cho Tàu khai thác Bôxít, ai đưa hàng trăm ngàn dân Tàu vào đất Việt Nam, làm công nhân, làm thành phố, làng mạc trên lãnh thổ Việt Nam, ai dâng những hợp đồng xây dựng béo bở cho Tàu, ai làm lơ cho giặc Tàu ngang nhiên chiếm Hoàng Trường Sa, vv... Không phải Nguyễn Tấn Dũng ru? 


Đoán và mò cách nào đi nữa, gia đình NTD lúc rày ăn không ngon, ngủ không yên, bởi đoàn quân "giải phóng Miền Nam" đã lấp ló tới hiên nhà của Dũng rồi, sẽ có hai hướng đi trong tương lai:


Một là ẩn nhẫn, chịu làm bù nhìn, mặc cho cánh Nguyễn Phú Trọng nghênh ngang, lộng hành, chờ mãn nhiệm kỳ rút lui, dĩ nhiên cả nhà cùng rút một lượt.


Hai là khôi phục vây cánh hùng hậu phản công, điều này phải thực hiện trong thời gian cực ngắn, chầm chầy thì theo gót Dương Chí Dũng, hoặc Bầu Kiên, không sai, công bằng nhận xét, xuất thân như Nguyễn Tấn Dũng, lại tạo được thế đứng từ mấy năm trời nay, không phải hạng tệ, nhưng vào đảng Mafia Cộng Sản, còn lôi kéo con cái theo là ngu, chứ không khôn.


Trùm Năm Cam bị diệt, xã hội bớt đi tê nạn du đãng, hay tăng lên trăm ngàn lần hơn? Không phải vì tăng hoặc giảm mà bắt hoặc không. Ở đây chỉ dùng Năm Cam như một thời điểm để so sánh. Ai cũng thấy tệ nạn xã hội từ đó phát sinh tràn lan, còn dữ dội hơn nhiều, thậm chí cựu Phó Chủ Tịch Huyện, phụ trách văn hóa còn chứa đĩ, nếu có ai hỏi vì sao, chắc câu trả lời không thiếu. 


Theo tôi Năm Cam đại biểu cho xã hội đen, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang, đại biểu của xã hội đỏ, một bên có sẵn quyền (ông Trọng), một bên phải tạo quyền (Năm Cam). Cả đôi bên đều phải cạnh tranh sinh tồn, thế giới ngầm, thế giới nổi, mỗi bên đều có những thuận lợi, bất thuận lợi khác nhau. Giống nhau một điểm có hại cho đất nước.


Bầu Kiên bị bắt, sẽ có trăm ngàn Bầu Kiên khác, giống nhau ở chỗ dựa thế lực nhà cầm quyền phất lên, gọi là giàu giùm cho mấy chú trung ương đảng, khác ở chỗ lối đi và về nhắm hướng nhà ông Trọng, ông Sang, lối về nhà ông Dũng từ nay vắng teo.


Án oan


Truyện Liêu Trai Chí Dị, nói nhà nào bị ma ám, quấy phá phù thủy trị không khó, nếu bị Hồ ám, rất khó trị, phù thủy kém tay ấn bị Hồ vật cho hộc máu, chuyện Oan Ngục, kể:


Chu Sinh, người Dương Cốc, tính tình vui vẻ, ưa nói đùa, vợ chết đã lâu, một hôm nhờ bà mối tìm vợ kế. Nhân thấy người đàn bà bên xóm bà mối rất đẹp, nên nói đùa: Bà làm mai, người kế nhà của bà được không, tôi rất thích. Bà mối cũng nói chơi: Giết chồng nó đi, rồi tôi làm mối cho. Chu cười gật đầu; Ừ thì giết, ngán ai! Hơn tháng sau người hàng xóm đi đòi nợ về, bị giết giữa cánh đồng. Quan Ấp Tể (như Công An điều tra bây giờ) điều tra mãi không ra, nghe lời kể bà mối, quan bắt Chu. Chu không nhận, quan bắt người vợ nạn nhân, vì nghi tư tình với Chu. Bị tra tấn đòn đau, chịu không xiết đành nhận bừa. Từ căn cứ này quan tra Khảo Chu. Chu nói vì đàn bà yếu đuối chịu không nổi đòn roi khai bậy, đã bị án oan còn mang tiếng thất tiết. Dù quỷ thần không biết, tôi không nỡ lòng nào để như vậy, xin khai thực: Vì thấy bà ta quá đẹp, tôi giết chồng để hòng cướp vợ, tự tôi làm nàng ấy thực tình không biết gì hết. Quan hỏi bằng cớ đâu? Chu đáp: Có cái áo vấy máu làm bằng. Quan cho lính tới nhà lục xét, nhưng không thấy, Quan tiếp tục tra tấn. Chu nói, tại mẹ tôi thương con không đưa, nếu cho tôi về lấy sẽ có. Quan đồng ý sai lính gông cổ Chu về nhà. Chu thưa với mẹ: Đưa áo hoặc, không đưa áo ra đằng nào con cũng chết, mẹ ơi. Bà mẹ khóc vào buồng đem áo trình lính. Án tuyên chém đầu. Cả năm trời Quan tra đi xét lại, Chu một mực khai như cũ, ngày sắp định hình thi hành án, quan đang ngồi công đường, chợt có người tiến thẳng tới trước mặt mắng:


Hồ đồ như thế, làm sao soi xét cho dân được? Hàng chục lính lệ, xúm lại toan bắt, người đó vung tay đám lính lệ té bò càng, lăn quay. Quan Ấp Tể toan trốn, người đó hét lớn:


Ta là Chu Tướng Quân của Quan Đế đây, hôn quan mà động đậy ta giết ngay.


Quan Ấp Tể đứng run lập cập nghe người ấy nói:


Kẻ giết người, chính là Cung Phiên, không can dự đến Chu Sinh, nói xong ngã lăn ra đất, như muốn tắt thở. Đến khi hồi phục lính hỏi hóa ra người đó chính là Cung Phiên. Quan tra hỏi Cung Phiên nhận hết tội, vì nghĩ rằng người đi đòi nợ ắt phải có tiền, hắn vì thua bạc nên giết người cướp của, nhưng xui tận mạng, người đó đòi nợ về với túi không, nghe quan kết tội Chu, hắn mừng thầm vì thoát tù, không ngờ ai xui khiến, hắn tự vào công đường và buột miệng nói như vậy. Quan hỏi Chu:


Cái áo vấy máu ở đâu ra? Chu cũng không biết, gọi bà mẹ lên hỏi, bà đáp: Tôi cắt cánh tay mình, rồi lấy máu bôi vào, khám cánh tay trái, đúng có vết sẹo dài, Quan Ấp Tể cũng rất ngạc nhiên, vì tắc trách Quan Ấp Tể mất chức, bị tù. Năm sau vì cảm nghĩa khí của Chu người đàn bà ấy lấy Chu làm chồng.


Nhận định: Quan Ấp Tể vì chưa qua trường "nghiệp vụ", không có phương tiện thử máu, thử DNA, chứ không cố tình làm sai, dưới trời Cộng Sản, toàn oan sai khổ đau, do chính con người Cộng Sản cố tình tạo ra. Nhưng Năm Cam, Bầu Kiên, ngày mai đến lượt: Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Sinh Hùng vv... bị tù ngục, dù oan đến mấy cũng đáng kiếp. Mong ngày chúng nó bị tù, đảng Cộng Sản sớm sụp đổ, để người dân được sống an bình và mộ chí được thảnh thơi yên nghỉ, không bị đào xới, không bị đập phá.


Hằng đêm tôi nguyện cầu anh linh tổ quốc Việt Nam như vậy.









______________________________________



Phe nào thắng thì Nhân Dân vẫn trắng tay





David Thiên Ngọc (Danlambao) - Sự đấu đá tranh giành quyền lực trong nội bộ chóp bu đảng CSVN đã đến hồi quyết liệt và công khai. Những diễn biến đã râm ran và sôi sục từ mấy năm về trước... khi những lưỡi búa, nhác dao chém vào nhau đã ra ngoài cánh cửa Ba Đình. Đã hết rồi cái thời đóng cửa bảo nhau, xử lý nội bộ hay nghiêm khắc kiểm điểm, sửa sai mà đã đến hồi thẳng tay đưa cao mã tấu chặt tay chân triệt tiêu nhau không khoan nhượng.


Khi một Vinashin đã chìm vào lòng biển nhưng chiếc mặt nạ Thủ Tướng đang đeo vẫn không gỡ xuống và những lời tuyên bố hùng hồn ngày nào trước khi nhậm chức nhiệm kỳ I vẫn còn đó"Không tiêu diệt được tham nhũng thì tôi sẽ từ chức!". Thế nhưng chiếc ghế vẫn còn đó đến nhiệm kỳ II và trói chặc vào mông, khi đi ngủ hay rủi ro bị tai nạn, ốm đau phải nhập viện cũng phải mang theo vào. Vì chiếc ghế đó được bọc bằng da của dân tộc Việt, sơn bằng máu của con cháu dòng dõi Lạc Hồng. 


Rồi tiếp tục Vinalines, VNpetro, Evn... và hàng loạt các ổ sâu lớn nhỏ lần lượt chường ra ánh sáng. Phạm Thanh Bình phải vào tù gỡ lịch và Dương Chí Dũng xa chạy cao bay.


Chuyện quốc gia đại sự, tổ quốc hưng vong, dân tình đói no ấm lạnh... mặc kệ. Đấu đá, chặt chém vẫn diễn ra... Rồi một Đặng hoàng Yến rơi đài và ngày nay Nguyễn Đức Kiên, Lý Xuân Hải đứng bên trong song cửa sắt! Sự kiện diễn biến như trên rõ ràng vũ đài chính trị VN chỉ là một đống tơ vò không hơn không kém. 



Các phe phái trên hàng chóp bu đảng CSVN hiện nay cụ thể là phe 3 Dũng, đối nghịch lại là Tổng Trọng, 4 Sang đang nỗ lực bươi ra mọi tội ác của nhau trong quá trình quyền lực. Nếu trong lương tâm của họ còn một chút lương tri cho dân cho nước thì trong phương cách vạch ra và chỉ trích sai phạm, lỗi lầm của nhau nó sẽ mang một sắc thái, gam màu khác. 


Nguyễn Tấn Dũng thâu tóm quyền hành, khuynh đảo chính trị, kinh tế quốc gia với một mục đích đem lại nguồn lợi vật chất cho gia đình cá nhân và bè nhóm tay chân lợi ích riêng. Ngược lại 4 Sang, Tổng Trọng chỉ hữu danh vô thực, nghi lễ hình thức mà thôi. Do vậy cánh này ra sức bằng mọi cách thu bớt quyền lực về mà thực tình ở đây là chia lãnh địa để thu vén nguyên khí quốc gia về cho mình. 


Trên tinh thần đó, phe nhóm của 4 Sang, Tổng Trọng quyết moi cho tới cùng để gom cho đủ các chứng cứ, điều kiện tiêu trừ đối thủ chính là 3 Dũng. Một Phạm Thanh Bình, Dương Chí Dũng hay bầu Kiên, Lý Xuân Hải... cũng chưa phải là tất cả vấn đề để hạ gục 3 Dũng. Nhưng dầu sao nó cũng là những đầu mối quan trọng trong quá trình triệt tiêu đối phương. 


Ở đây ta cũng nhìn thấy yếu tố thiên triều bắc phương đóng một vai trò không nhỏ. Với ý đồ thâm độc xâm lăng không tiếng súng, ngoài những mặt ác hiểm khác như đưa hàng hóa, nhu yếu phẩm nhiễm hóa chất độc hại tràn ngập vào thị trường VN, dần dà làm suy kiệt khí lực nhân dân VN, tuồn ma túy vào đồng thời dùng các đòn kinh tế, thương mại, văn hóa đen tối... gây tác hại, lũng đoạn xã hội VN đến hồi không còn phương thuốc nào cứu chữa được. Mặt khác quân bành trướng Bắc Kinh còn ra sức làm lũng đoạn, rối ren nội tình thượng tầng đảng CSVN bằng những chiêu bài như thời chiến quốc bên Tàu các mưu sĩ nhà Tần sử dụng để phá thế họp tung của các nước Sở, Ngụy, Yên, Hàn... 


Bên dưới thì tinh thần, thể lực nhân dân mục ruỗng không còn sức đề kháng với ngoại xâm, bên trên thượng tầng thì chém giết lẫn nhau để tranh giành quyền lực cũng không ngoài mục đích thu tóm tài sản quốc gia. Một điều mà bất cứ một tập đoàn xâm lược nào cũng đắc ý là đứng bên ngoài nhìn nội bộ đối phương tự triệt tiêu nhau trong thế ngao, cò tranh nhau để ngư ông đắc lợi. 


Trở lại cuộc chiến giữa nhóm 3 Dũng với phe 4 Sang, Tổng Trọng để giành quyền kiểm soát những cơ ngơi có thể đem lại lợi ích béo bở ngoài các đại tập đoàn kinh tế đã bị 3 Dũng tóm thâu, hút sạch khí lực chỉ còn là những cái xác thối rữa chưa chôn ra thì giờ đây chỉ còn lại lĩnh vực tài chánh ngân hàng là duy nhất. Ở lãnh địa này thì băng mafia tay chân của 3 Dũng cũng chẳng buông tha, đã xuất chiêu khuynh đảo thao túng thị trường. Trong thời gian dài qua tình hình tài chính ngân hàng chao đảo với bao phen chìm nổi của con sóng lãi xuất. Dù nó chìm hay nổi, cao hay hạ thì tập đoàn mafia này cũng đều thu vào với những con số ngân khoản khổng lồ. Bởi lãi xuất cao, thấp tùy theo thời điểm với sự điều khiển của chúng, từ đó tiền của của nhân dân tự nhiên chảy vào những cái hầu bao không đáy mà chúng đã chờ sẵn. 


Với chính sách kinh tế vĩ mô mà các nhà lãnh đạo kinh tế VN đang thực hiện hầu như không nhất quán trong nhiều trường hợp, hoàn cảnh mà đất nước VN luôn trong tình trạng không độc lập về mọi mặt trong thời gian dài. Do đó con thuyền kinh tế luôn chao đảo là điều tất yếu. Hơn nữa tập đoàn lãnh đạo CSVN kẻ thiếu tâm, người thiếu tầm hoặc thiếu cả hai thì cho dù có độc lập và với chính sách kinh tế nào chăng nữa cũng đưa quốc gia lao xuống vực phá sản mà thôi. 


Với tình hình này và với mục tiêu triệt hạ lẫn nhau của hai tập đoàn nói trên là giành thế thượng phong, nắm quyền lực cai quản ngân khố của đất nước không ngoài mục đích vét sạch cho cá nhân thì cho dù ai thắng ai thua trong cuộc chiến này thì nhân dân cũng trắng tay, đứng chung giới tuyến với giai cấp vô sản chuyên chính mà thanh thản ra đi... để về ôm chân cụ tổ họ Lê. 


Ngày 23/8/2012 


















____________________________________________