Đàm Mai Đạo
Theo: Dân Luận
“Nhắn riêng với anh Trương Duy Nhất: Tôi từng là độc giả thường xuyên của anh trước đây, nhưng ngày càng thất vọng về tư cách, văn phong của anh. Tôi cũng biết những lời nói này chẳng có chút hiệu quả nào đâu. Chỉ mong dư luận tha thứ cho anh như một đứa con lầm đường lạc lối mà quay về nẻo chính, góp tay cùng mọi người làm chút gì đó cho đất nước mình không còn điêu linh.”
Trước hết, xin nói thẳng, tôi không thích Trương Duy Nhất kể từ khi Nhất tỏ ra nhỏ nhen, moi móc những chuyện đời tư của người khác và phỉ báng người ta kém văn hóa, vô học, du côn, đánh bóng tên tuổi .v.v… trong khi chính bản thân Nhất có vẻ đang đúng với những nhận xét như thế. Sau nữa, qua câu chuyện Tom Cat “cảnh báo” Nhất và bài “đáp trả” của Nhất, tôi có vài suy nghĩ thế này:
1. Nếu chiếu theo cái cách qua nhiều bài viết của Nhất (ví dụ: “Rau Muống kiện Bà Doan”, hay mới nhất là “Top ten ấn tượng 2011″ [1]) với “quan điểm chính trị” của ĐCSVN để quy kết tội trạng theo điều 88 là hoàn toàn có cơ sở, tôi xin dẫn chứng bài viết như sau:
1.1 Nhất đánh giá yêu cầu ban hành Luật biểu tình là do những cuộc biểu tình của Hà Nội và Sài Gòn đã: “…Tác động khiến Thủ tướng và quốc hội BUỘC PHẢI đưa luật biểu tình vào chương trình dự luật sớm ban hành”. Đây cho thấy, Nhất đã đánh giá quá thấp Thủ tướng và Quốc hội khi dùng chữ “BUỘC PHẢI” như là Đảng và Nhà nước bị dân ép buộc, chứ không phải vì thực tâm Đảng và Nhà nước thấy đó là nhu cầu khách quan, đã đến lúc ban hành Luật biểu tình để đáp ứng nhu cầu xã hội trong tình hình mới.
1.2 Nhất đánh giá Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng: “Trước một giai đoạn đáng ra cần tìm một nhân vật cứng rắn, quyết liệt, đòi hỏi ở sự xuất hiện của một người đứng đầu đủ tầm khuynh loát, đủ bản lĩnh bẻ lái các tình thế bức bách, thì đại hội đảng XI lại chọn ông Nguyễn Phú Trọng, một nhân vật nhu mì như… ông giáo làng lên làm Tổng Bí thư với phương châm “không dấu ấn”. Xin hỏi, Nhất dựa vào đâu mà cho rằng cần tìm một nhân vật: “CỨNG RẮN”, “QUYẾT LIỆT”, “ĐỦ TẦM KHUYNH LOÁT”, “ĐỂ BẺ LÁI” trong các “TÌNH THẾ BỨC BÁCH”??? Thử hỏi, những từ ngữ rất ĐANH như thế có phải cổ súy cho màu sắc “bạo lực” không? Trong khi xu thế từ trong cho đến ngoài nước là ôn hòa, bất bạo động?! Nhất tỏ ra thiếu tôn trọng vị đứng đầu ĐCSVN bằng cách dùng chữ “một nhân vật nhu mì” (nên nhớ chữ “nhu mì” là dành cho phụ nữ, đây là cách dùng chữ khiếm nhã, phân biệt kỳ thị giới tính), bên cạnh đó, Nhất rất xách mé khi gọi ông Trọng với danh xưng “ÔNG GIÁO LÀNG”. Khá đủ để kết tội Nhất phỉ báng cá nhân ông Trọng và tư cách cao nhất của ông ta về mặt Đảng.
1.3 Nhất đã tỏ ra vô cùng ngạo mạn và xấc xược khi nhận xét về ông Nguyễn Tấn Dũng như sau: “Trong khi tình hình kinh tế ảm đạm, bi đát nhất trong vòng 20 năm qua, lạm phát cao nhất châu Á, nhì thế giới, đời sống dân tình khó khăn, thu nhập thực tế thấp hơn 9 – 10 năm về trước, thì Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng lại được báo chí nước ngoài 2 lần “ca ngợi” là “Thủ tướng xuất sắc nhất châu Á”. Lần thứ nhất là bài ngợi ca trên trang quảng cáo của 1 tờ báo lá cải của Đức. Lần 2 là một tờ báo Hàn Quốc. Tác giả của những bài “ngợi ca” đều là ông chủ của các công ty TNHH”. Mọi người để ý, chữ “ca ngợi” và “ngợi ca” Nhất dùng trong ngoặc kép, đó thể hiện tính mỉa mai ông Thủ tướng. Sự mỉa mai được đẩy lên cao trào bằng cách cho rằng “báo lá cải” đã ca ngợi ông Dũng. Không thể chối cãi về phát ngôn sỉ nhục người khác theo điều 121 “Tội làm nhục người khác” – Luật hình sự. Quá rõ. Nhất còn bộc lộ rõ sự chỉ trích mạnh mẽ khi thẳng thừng nói rằng, những tác giả “ngợi ca” ông Dũng là “các công ty TNHH” của Hàn Quốc. Nhất hàm ý gì khi thẳng thừng như vậy, trong khi tham nhũng đang hoành hành cả nước???
1.4 Bình phẩm về việc chữa bệnh cho Rùa hồ Gươm, Nhất đã làm chuyện kinh thiên động địa như sau: “Cả thủ đô, cả nước quýnh lên vì một con rùa già ghẻ lở. Sốt sắng, chộn rộn ra quân tổng lực chữa mấy vết ghẻ lở cho một con rùa hơn cả cứu người sắp chết. Nhốn nháo lo âu như thể nước Việt sắp mất đi một loài… quốc thú! Một con rùa già ghẻ lở được thiêng hóa thành “cụ”. Chữ “Cụ” cũng được viết hoa kính cẩn như chữ “Người” khi nói về cụ Hồ Chí Minh”. Một hành động xúc phạm lãnh tụ Hồ Chí Minh không tài nào tha thứ được, khi Nhất dẫn hình ảnh Rùa hồ Gươm sánh ngang với Hồ Chí Minh. Nhất trở nên báng bổ một cách quá quắt như một đứa trẻ đang càn quấy vì bố mẹ không đáp ứng nhu cầu đua đòi của nó. Bên cạnh đó, Nhất đã sỉ nhục đồng bào cả nước nói chung, cũng như những ai nặng lòng với loài Rùa quý hiếm có nguy cơ tuyệt chủng khi dùng chữ “cả nước, cả thủ đô quýnh lên” và miệt thị toàn dân thông qua một loài vật quý hiếm khi chì chiết đay qua nghiến lại cụm từ “ghẻ lở”. Những từ ngữ như vậy có xứng là một người luôn tự cho mình là văn hóa, ôn hòa, văn minh không? Chẳng lẽ đó là người “…không dám xem thường đảng và xem thường quần chúng” như Nhất tự nhận khi “đáp trả” Tom Cat?
1.5 Về “Vụ án Cù Huy Hà Vũ”, Nhất viết: “Vụ án Cù Huy Hà Vũ đã vô tình dựng ông “như Hector người thành Troy, như Turnus người Rutuli hay như Kinh Kha người nước Vệ…” trong mắt các “nhà dân chủ” và phong trào chống đối. Đồng thời tạo nên một làn sóng phẫn nộ mang tên “dân chủ” ngập tràn các trang mạng lề trái cực đoan. Vụ án và những dư âm hậu án phơi lột những điểm bất ổn nhất của cả hai phía, chính quyền và các nhà “dân chủ”. Nhất rõ ràng đang đả kích mạnh mẽ rằng Đảng và Nhà nước hoàn toàn sai trái và vô pháp khi xử Cù Huy Hà Vũ. Nhất đã dùng những từ ngữ rất rắn, thô, cứng và nặng mùi bạo lực trong khi cứ áp đặt sự cực đoan lên cho người khác như đã áp cho ông Trọng, ông Dũng, bà Doan v.v…
Và còn “năm ấn tượng” còn lại “của Nhất – một góc nhìn khác”, xin mời các độc giả xem lại và đánh giá khách quan về tính cực đoan, cứng rắn, thô lậu, trên hết, Nhất tỏ ra vô cùng ngạo mạn, hỗn xược, vong ân bội nghĩa khi phỉ báng cả dân tộc, huống chi nói đến cá nhân quan chức hay với đồng nghiệp, với những người đã từng là cấp trên của Nhất.
2. Đất nước ta đang rất khó khăn, hiểm nguy rình rập từ an ninh quốc phòng, kinh tế suy vi cho đến đạo đức suy đồi, y tế bệ rạc… nên rất đau buồn trong những ngày cuối năm, khi đọc tin ông Tom Cat nào đó đe dọa Nhất như đã đe dọa anh Vũ, anh Hiếu. Tôi không hề muốn Nhất phải lâm vào cảnh tù tội như nhiều người đã bị, do đó, tôi đề nghị Đảng và Nhà nước, thay vì có thể tạm giam truy tố khởi tố anh Trương Duy Nhất, hãy bỏ qua câu chuyện này và uốn nắn Trương Duy Nhất trở nên thuần tính hơn một chút, bởi Nhất là người nổi tiếng, ảnh hưởng đến dư luận rất nhiều.
3. Song song với việc tha thứ cho Nhất, chính động thái trả tự do cho các tù nhân chính trị như: Trần Huỳnh Duy Thức, Cù Huy Hà Vũ, Hồ Thị Bích Khương, Đỗ Thị Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương v.v… sẽ tỏ ra là một Chính quyền bao dung và biết lắng nghe hơn. Nước Việt Nam ta đang cân xóa bỏ hận thù, hòa giải dân tộc hơn bao giờ hết.
4. Nhắn riêng với anh Trương Duy Nhất: Tôi từng là độc giả thường xuyên của anh trước đây, nhưng ngày càng thất vọng về tư cách, văn phong của anh. Tôi cũng biết những lời nói này chẳng có chút hiệu quả nào đâu. Chỉ mong dư luận tha thứ cho anh như một đứa con lầm đường lạc lối mà quay về nẻo chính, góp tay cùng mọi người làm chút gì đó cho đất nước mình không còn điêu linh.
Tết sắp đến rồi! Hãy nghĩ về gia đình, bạn hữu và những người đang bất hạnh hơn mình, Nhất ạ!
Tôi mong: “Ngày mai trời lại sáng” cho tôi, cho anh, cho mọi người dân Việt chúng ta.
Đàm Mai Đạo Sài Gòn 01/01/2012