NHẠC LỀ TRÁI
________________________________________________________
Hổng Dám Đâu!
Kính tặng những người không yêu nước.
Khi đến thăm vùng đất thiêng Lam Sơn
Thấy gai vẫn nhọn, thấy mật vẫn tươi
Thắp hương trước đền Người ( Lê Lợi)
Hương rần rật – cháy
Người bảo: Phải yêu nước.
Khi sãi thuyền trên cửa bể Bạch Đằng
Thấy cọc nhọn ngàn năm tua tủa
Người bảo: Phải yêu nước.
Khi vục mặt trên các dòng sông
Gặp bà Triệu, bà Trưng ngàn năm tuẫn tiết
Người bảo: Phải yêu nước.
Khi lướt non sông mênh mông trên tàu lượn
Nước Việt ta ơi!
Biển rộng, sông dài, đất hẹp
Thấy Quang Trung thuở nào thần tốc
Người bảo: Phải yêu nước.
Trình người:
Em hổng dám đâu
Em còn có vợ, có con
Có mẹ già không nơi nương tựa
Có anh em chưa có việc làm
Có cô, bác, chú, gì hy vọng.
Em lại có cô bồ rất trẻ, rất xinh
Mới hà hít, hơi còn chưa bén
Có biệt thư, vi la, sếp quyền súc xóc
Có rủng rỉnh tiền gửi ở ngân hàng Tây…
Nước là của mọi người
Riêng yêu làm gì thêm khổ.
Em viết bài nguyền rủa kẻ xâm lăng – Tù.
Em vạch mặt kẻ sợ kẻ xâm lăng – Tù.
Em đem non sông cài trong tim mình – Tù.
Em hô hào mọi người cùng yêu nước – Tù.
Thôi!
Em theo bác Khoa Điềm yêu nước bên cầu ao em ngồi giặt áo
và đem chúng đổ xuống vườn cho tươi tốt mấy cây rau.
Em yêu nước như dạ dày yêu phở
Húp soàn soạt cho mặt mày đầm đìa mồ hôi – sướng!
Em yêu nước như lòng tham yêu rỉ đồng, rỉ sắt
Thấy bộn tiền là em cứ nhào vô.
Em yêu nước như trẻ con tập đi, tập đứng
Có láng giềng dìu dắt kề bên
Em yêu nước như kỳ nhông trườn trò trong ngày nắng
Sáng đỏ, trưa sẫm, chiều ngã màu đen.
Em yêu nước như tôm cua yêu nơi tanh dơ bùm nhão
Hễ sột soạt nơi biên thuỳ là em phủ kín bùn lên.
Cấp trên bảo yêu thì yêu
Cấp trên bảo khóc thì khóc
Cấp trên bảo thôi thì thôi.
Cấp trên ái uông trước một cái chuông
Lưỡi em cũng uốn theo mà uông ái.
Yêu như vậy, lo gì bị bắt
Lại được “hảo lớ” cho tiền và khen ngoan
Được tăng lương và thăng chức
Được vinh thân, phì gia mà chẳng nhọc nhằn gì
Được cấp ô tô, nhà lầu
Được tặng huân chương, văn bằng các loại
Và được khen là đạo đức, tài trai .
Mai sau chết đi, có lăng, có mộ
Có điếu văn tụng niệm
Có kẻ thù ngã mũ tung hô
Có tượng đặt nơi ngã ba, ngã bảy
Mưa gió đi đùng tuế nguyệt trơ gan.
Mặc ai cứ kiên gan
Trung trinh một lòng yêu nước
Mặc ai thân trong da ngựa
Mặc ai nhẹ tựa lông hồng.
Mặc cho đời sau phỉ nhổ
Mặc cho nhuộm xanh, nhuộm đỏ
Mặc cho trứng thối, cà chua
Mặc cho phân tươi bết mặt,
Có đạo đức cấp trên rồi
Em chẳng thể tanh hơn!!!
Yêu nước mà hại mình
Hổng dám đâu!
Trình Người.
Bà đầm Xòe 12.9.09
từ blog badamxoe