Thursday, July 11, 2013

BÍ MẬT QUỐC GIA!









Thư giãn cuối tuần: 


NHỮNG SẢN PHẨM CỦA ĐỈNH CAO TRÍ TUỆ VIỆT NAM


(TỄU - BLOG)







Đọc trên Facebook của Quehuong Keugoi , thấy tổng kết chỉ trong hai năm 2012 và 2013 có đến 68 sản phẩm rút ra từ các đề xuất, quyết định hoặc các nghị định đỉnh cao trí tuệ như sau:






NHỮNG QUYẾT ĐỊNH , ĐỀ XUẤT , PHÁT NGÔN 
của những đầu óc ĐỈNH CAO TRÍ TUỆ 


chỉ vẻn vẹn từ năm 2012 đến nay mà đã:





2012

1. Đóng thuế đẻ.(2012)
2. Dạy tiếng Tàu trong trường tiểu học (2012)
3. Cấm doanh nghiệp vốn đầu tư từ Đài Loan treo cờ Đài Loan tại VN dưới mọi hình thức (công văn 2186/UBND-VX) (2012)
4. CMND ghi tên cha mẹ trong đó.(2012)
5. Thịt làm ra phải bán trong vòng 8 tiếng.(2012)
6. Cấm buôn vàng miếng, và sẽ cấm đến vàng trang sức.(2012)
7. Người chết phải chôn sau 48 tiếng. (2012)
8. Làm đập thủy điện tại Nam cát Tiên.
9. Xe phải “chính chủ” (2012)
10. Chó mèo phải “chính chủ”.(2012)
11. Dừng dự án, chia nhỏ căn hộ để cứu bất động sản (2012)
12. Chó mèo chết phải đăng ký “báo tử”.(2012)
13. Phải đăng ký tên thật khi lên internet.(2012)
14. Thu phí nhạc số (2012) 

2013

1. Cấm uống rượu trong quá Karaoke (không cấm bia)
2. Đám cưới không quá 300 người
3. Đám ma không quá 7 vòng hoa
4. Xác chết quàn không được để trong nắp kính. 
(Sau đó chừng 1 tháng lại cho đi viếng mang vòng hoa, rắc vàng mã….)
5. Đóng thuế xe bảo trì đường bộ.
6. Niêm phong lồng gà chính chủ.
7. Dán tem rau, thịt, cá.
8. Cấm chửi nhau trên facebook, nhấn “like” sai bị phạt.
9. Con bất hiếu cha mẹ bị phạt 20tr.
10. Làm hàng giả bị phạt tối đa 100tr.
11. Bán hàng rong phải có giấy khám sức khỏe và chứng nhận tập huấn an toàn thực phẩm.
12. Cấm mua bán nhà đất, ô tô bằng tiền mặt.
13. Chỉ được đăng ký xe ở nơi thường trú.
14. Cấm nghe nhạc Asia hải ngoại.
15. Cấm trẻ dưới 5 tuổi học trường có vốn đầu tư nước ngoài. Trường nước ngoài tại VN chỉ được nhận 10% hs VN (tiểu học & THCS), 20% hs VN (trường phổ thông theo chương trình nước ngoài)
16. Có quota mới được nhập xe hơi.
17. Phạt tới 20 triệu nếu tiết lộ giới tính thai nhi
18. Xài điện quá ít cũng bị phạt.
19. Thu phí đọc thơ online
20. VFF ra ban tư vấn đạo đức
21. Giới tính công dân Quỳnh Trâm sẽ do thủ tướng quyết định
22. Không mua vàng dưới 1 lượng
23. Trúng tuyển đại học vẫn phải đi nghĩa vụ quân sự.
24. Đánh thuế vàng
25. Trẻ dưới 10 tuổi và thương bệnh binh phải mua vé qua phà
26. Đi nước ngoài 2 năm bị xóa tên trong hộ khẩu
27. Bộ giáo dục cấm phát tán thông tin tiêu cực
28. Xe khách được gắn sao để phân định chất lượng.
29. Đánh thuế tiền tiết kiệm
30. Chửi cảnh sát bị phạt 5 triệu.
31. Phạt người đội mũ bảo hiểm dỏm (mại dâm thì bắt người bán, mũ bảo hiểm thì bắt người mua)
32. Đấu thầu bán vàng để giảm giá
33. Thông tư 08/2013 BTC cấm ký chứng từ bằng bút mực đen (!)
34. CA được phép bắn người cản trờ thi hành công vụ
35. Ngoại tình bị phạt 1 triệu đồng.
36. Xe máy 2 bánh phải có iấy chứng nhận an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường.
37. Phạt tiền giáo viên không đạt chuẩn.
38. “Quyền công dân có thể bị giới han..” (dự thảo hiến pháp 2013)
39. “Khiếu kiện nhiều lần phải đặt cọc”
40. Dự thảo luật thi đua khen thưởng bổ sung hàng loạt các danh hiệu mới: nhà khoa học nhân dân, nhà khoa học ưu tú, và đặc biệt, danh hiệu “DANH NHÂN”.
41. Chở trẻ đi xe máy phải kèm giấy khai sinh
42. Trang bị iPad cho cảnh sát giao thông
43. Nói xúc phạm người sinh con 1 bề (toàn trai hay toàn gái) bị phạt 1 triệu đồng
44. Nhà ở thương mại được giảm diện tích xuống 25m2
45. Phải xin tạm vắng trước khi đăng ký tạm trú
46. Phạt ngoại tình tăng 5 triệu.
47. Phạt rồi bỏ phạt kết hôn đồng giớ
48. Phạt tội mạo danh người khác trên facebook
49. Luật hóa cho phép chạy chức, chạy quyền (PGS.TS Nguyễn Hữu Tri)
50. Đề nghị “còn trinh tiết mới được thi hoa hậu”.
51. Đề xuất cấm bán rượu bia sau 22h.
52. Học sinh muốn học thêm phải làm đơn
53. Trẻ sơ sinh phải có mã số thuế.
54. Tết 2014 được đốt pháo không nổ (?)
55. Muốn chống tiêu cực thi cử phải đăng ký trước.
56. Phạt tiền nếu không mặc quần áo lót nơi đông người.
57. Nói tục nơi công cộng phạt 200 ngàn đồng.
58. Cấm xây nhà nhại kiến trúc cổ điển Pháp.
59. Thay đổi lời quốc ca.
60. Dán tem đồ uống, kể cả bia.
61. Chào mừng ngày báo chí cách mạng VN 21-6, BV đa khoa Hoàn Mỹ Cửu Long (Cần Thơ) cho phóng viên và vợ phòng viên khám phụ khoa miễn phí.
62. Doanh nghiệp có 10 lạo động trở lên phải tổ chức hội nghị lao động hàng năm.
63. Ưu tiên 2 điểm thi đại học cho bà mẹ VN anh hùng (hoạt động CM từ trước 1-1-1945) (ngày 10-7-2013)
64. Phụ nữ 33 tuổi trờ lên không được phép mang thai
65. Chống chì chiết vợ bị phạt.
66. Chồng kiểm soát tiền vợ sẽ bị phạt.
67. Trang bị Ipad cho đại biểu HĐND tại Sóc Trăng.
68. Có con ngoài giá thú phải xin phép lãnh đạo. (bà phó phòng quậy ở Trà Vinh) 




Tễu bổ sung:




Một số 'sáng tác' mới toanh của cư dân mạng:




"Môn này hệ số 2 lại được cộng thêm 8 điểm ưu tiên. Má yên tâm đậu chắc rồi! 
Sorry họa sĩ Đặng Ái Việt”.








Tễu: Trời đất! Đỉnh cao trí tuệ thế này thì dân sống thế nào được!




*******************************






















MỘT ĐIỀU NHỊN CHÍN ĐIỀU... NHỤC!







by gocomay




Dư âm về vụ cúi khí thấp trước đám lính ắc-ê trong chuyến Hoa du của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang vẫn đang được dư luận bàn tán chưa nguôi. Thì ngày 6/7 vừa rồi hai tàu cá của ngư dân Lý Sơn Quảng Ngãi lại bị một bọn ‘nói tiếng TQ, mặc đồ sỹ quan’ tới đánh đập và cướp bóc một cách dã man ngay trên ngư trường truyền thống của mình. Thật thương cho ngư phủ miền Trung qúa đi thôi. Đất khô cằn sỏi đá, gió cát quanh năm, một mảnh vườn không đủ chó ngồi để trồng cây tỏi cây hành mà đá núi còn chen lấn màu xanh cây trái. Đành trông chờ vào con cá con mú ngoài khơi xa. Vậy mà những năm gần đây, cứ tới mùa đánh bắt xa bờ thì lại bị anh “bạn vàng” Trung Quốc ra thông báo cấm biển. Đợi tới khi hết lệnh của ảnh, biển kịp bước vào mùa giông bão. Ai dám lao ra biển mưu sinh bất chấp tính mạng ngàn cân treo sợi tóc như thế?

Riêng năm nay, trước chuyến đi thăm hữu nghị nước cộng sản đàn anh phương Bắc, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã tới thăm ngư phủ các tỉnh miền Trung vào hai ngày 14-15/4/2013.


CT Trương Tấn Sang nói chuyện với ngư dân Quảng Nam trong chuyến thăm chiều 14-4, ông nói: “Biển của ta, ta cứ đánh bắt”, và hứa sẽ có biện pháp bảo vệ ngư dân… (Ảnh:TTO/infonet)

Tại Quảng Nam Trương Chủ tịch tuyên bố: “Biển của ta, ta cứ đánh bắt”, và hứa sẽ có biện pháp bảo vệ ngư dân. Tại đảo Lý Sơn, đối thoại trực tiếp với bà con, Chủ tịch cũng phủ dụ: “Quốc gia nào cũng có chủ quyền. Chủ quyền biển đảo của chúng ta thì bà con cứ ra mà đánh bắt. Điều đó đã khẳng định rồi, không gì phải bàn” (Xem ở đây).

Công tâm mà xét, trong 4 vị tứ trụ đương thời nhà ta, Trương Chủ tịch là người đạt được nhiều thiện cảm nhất với ngư dân miền Trung nói riêng và người lao động nghèo khó trong cả nước nói chung.

Vậy mà chỉ một cú cúi mình hơi bị thấp trước hàng quân danh dự to con béo mượt của Tàu trước Đại lễ đường Bắc Kinh vào chiều ngày 19/6 vừa rồi khiến nhiều người ngỡ ngàng. Đành rằng người xưa từng nói “cung kính đứng đầu đạo đức”. Hay “một điều nhịn chín điều lành”. Đứng trước lễ đón rước vô cùng nồng nhiệt của cường quốc kinh tế quân sự vào hàng thứ hai thế giới. Mà lại đang là đối tác chiến lược ở ”tầm cao mới” của nước nhà thì khiêm nhường chút đỉnh cũng nên lắm. Miễn là giữ được môi trường hòa bình để mà phát triển. Quan thì chắc ghế và phát tài. Dân thì an hưởng thái bình.




“Nhiều người từ tàu Trung Quốc tràn lên tàu cá của ông Vương rồi dùng dao chặt 720m dây hơi thành nhiều đoạn nhỏ, lấy đi nhiều thiết bị, ngư lưới cụ cùng 1 tấn cá và hút 5000 lít dầu diesel, ước tổng thiệt hại 400 triệu đồng“. (Ảnh: VNE)

Chớ trêu thay, những ngư phủ Lý Sơn khốn khó, những người mà đích thân Trương Chủ tịch ra tận nơi đối thoại và úy lạo kia, chỉ sau có hơn 2 tuần kể từ cú “cung kính” hơi qúa đà của vị Chủ tịch đã bị đàn em của cái đội quân danh dự hùng tráng kia trên cái tàu Ngư chính 306 ngược đã một cách không thương xót. Không chỉ dừng ở hành vi cướp cá, cướp dầu, máy định vị, đám cướp ‘nói tiếng TQ, mặc đồ sỹ quan’ kia còn ‘tấn công, chặt cờ’ đánh đập cả người và tàu thuyền một cách vũ phu trên chính ngư trường mà Chủ tịch đã căn dặn “Biển của ta, ta cứ đánh bắt” ấy.

Theo nhời bình luận trên trang Ba Sàm hôm nay (10/7), trong khi tất cả các tờ báo lớn của quốc doanh vẫn im hơi lặng tiếng. Ngoại trừ tờ Đất Việt còn “Đang xác minh hai tàu cá VN bị cướp ngoài Hoàng Sa“, xem bọn nào đã tấn công ngư dân ta, thì BBC đã phỏng vấn nạn nhân, và khá rõ thủ phạm như nội dung trên…. Đáng lo là cho tới đầu giờ sáng nay, dường như cũng mới chỉ có Đất Việt đưa tin vụ việc nghiêm trọng trên, thậm chí chưa thấy báo nào đưa lại tin của ĐV.

Cho dù cơ quan chức năng do Trung tá Nguyễn Văn Thanh, Đồn phó Đồn biên phòng Lý Sơn cho biết, sau khi 2 tàu cá cập đảo, đơn vị đã cử lực lượng xuống xác minh vụ việc, bước đầu cho thấy việc đập phá và tịch thu toàn bộ tài sản trên 2 tàu cá này là thật. (Xem ở đây).



Tàu Kiểm ngư số 306 được giao trọng trách “thực thi pháp luật” ở khu vực QĐ Hoàng Sa có diện tích khoảng 500.000 km² – Đây chính là con tàu đã đánh cướp hai chiếc tàu QNg 96787 và QNg 90153 trên vùng biển Hoàng Sa của VN vào ngày 6/7/2013 (Ảnh: hinews.cn)

Như vậy sau cú “kính cẩn nghiêng mình” của bác Trương Chủ tịch, các ”bạn vàng” của đảng vẫn tiếp tục ngược đãi ngư dân và khinh miệt quốc kỳ của xứ ta như đã từng diễn ra bấy nay. Đó là sự thật. Tổng thiệt hại cả hai tàu ước tính khoảng 600 triệu VNĐ thôi. Nhưng mối nhục cho quốc thể thật đong đầy.

Chắc chưa tới mức “cháy (cabin) và chết” (người) nên anh Nghị cũng chả cần lên tiếng, các tờ báo hàng đầu của quốc doanh (chắc đèn xanh chưa bật) đành thây kệ cho truyền thông của “xứ giẫy chết” (như BBC; RFA; RFI; VOA) một mình một chợ thả sức tung hoành (?)

Xem lại bản Tuyên bố chung Viêt Nam-Trung Quốc (ngày 21/6/2013 tại Bắc Kinh) thấy có dòng ghi rõ như thế này:

“Hai bên hài lòng trước sự phát triển của quan hệ hai Đảng trong những năm qua, nhất trí làm sâu sắc thêm hợp tác giữa hai Đảng, thúc đẩy cơ chế giao lưu hợp tác giữa hai Ban Đối ngoại và Ban Tuyên giáo, Tuyên truyền của hai Đảng vận hành thuận lợi”. (Trích điểm 3iii - Tuyên bố chung).

À ra vậy, những năm qua đã xẩy ra bao tai ương cho ngư dân ta bởi tụi “tàu lạ” mà“Hai bên vẫn hài lòng” để “nhất trí làm sâu sắc… giao lưu hợp tác giữa hai Ban Đối ngoại và Ban Tuyên giáo, Tuyên truyền…” như thế thì báo chí “xứ thiên đường” nhà mình phải tuân thủ nghiêm chỉnh ”định hướng” của mấy anh Tuyên giáo lưỡng quốc Việt-Tàu là điều đương nhiên rồi.



Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang sau lễ ký Tuyên bố chung… (Ảnh: Đất Việt)

“Hai bên trao đổi ý kiến chân thành, thẳng thắn về vấn đề trên biển, nhất trí việc Lãnh đạo hai Đảng, hai nước duy trì trao đổi và đối thoại thường xuyên về vấn đề trên biển Việt Nam-Trung Quốc, chỉ đạo và thúc đẩy giải quyết ổn thỏa vấn đề trên biển xuất phát từ tầm cao chiến lược và đại cục quan hệ hai nước. Hai bên sẽ nghiêm túc thực hiện “Thỏa thuận về những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển Việt Nam-Trung Quốc”, sử dụng tốt các cơ chế như đàm phán biên giới lãnh thổ cấp Chính phủ…, kiên trì thông qua hiệp thương và đàm phán hữu nghị, tìm kiếm giải pháp cơ bản và lâu dài mà hai bên đều có thể chấp nhận được, tích cực nghiên cứu giải pháp mang tính quá độ không ảnh hưởng đến lập trường và chủ trương của mỗi bên…” (Trích điểm 4- Tuyên bố chung).

Không biết có phải cụm từ tầm cao chiến lược và đại cục đã vô hiệu hoá toàn bộ cái gọi là sự chân thành, thẳng thắn về vấn đề trên biển khiến dù tranh chấp Việt-Trung ở Biển Đông có phức tạp đến đâu thì cũng chỉ mang tính quá độ không ảnh hưởng đến lập trường và chủ trương của mỗi bên. Đó chính là lá bùa hiểm độc phục vụ cho tham vọng độc chiếm Hoàng Sa-Trường Sa với bản đồ hình lưỡi bò nuốt trọn 80% Biển Đông mà Việt Nam không có một động thái khả thi nào làm anh “bạn vàng” phương Bắc điều chỉnh cả về nhận thức và hành vi.


Có ý kiến cho rằng, khi nội bộ giới “đỉnh cao trí tuệ” xứ mình đang tranh giành nhau quyết liệt bởi lợi ích nhóm. Khiến nhóm nào cũng muốn tranh thủ sự hậu thuẫn của ông “bạn vàng” lòng tham không đáy. Thì đừng có xui dân tay không tấc sắt ra đương đầu ở chỗ mũi tên hòn đạn làm gì, tội nghiệp bà con?

“Trước trí tuệ vĩ đại tôi cúi đầu, trước một trái tim vĩ đại tôi quỳ gối.”

(Lời triết gia W. GOT)

Một người từng trải và hiểu biết như Trương Chủ tịch, liệu cái cúi đầu hơi thấp qúa mức cần thiết của ông trước đám ắc-ê lính Tàu ở Bắc Kinh hôm 19/6 có phải do sự kính nể cả trí tuệ lẫn trái tim của chúng hay không?



Chủ tịch nước Trương Tấn Sang thăm hỏi ngư dân Bùi Văn Phải, huyện đảo Lý Sơn bị tàu Trung Quốc bắn cháy ca bin trong lúc đang khai thác ngư trường của Việt Nam tại đảo Hoàng Sa. (Ảnh: Thanh Long-TTXVN)

Chắc chắn câu trả lời là không! Đơn giản ông đành chịu “lấm mình” mong gửi đi một thông điệp “thần phục” để làm vừa lòng ông “bạn vàng” kiêu ngạo nhằm câu giờ và mong họ rủ lòng thương. Biết đâu giảm đi phần nào nỗi cơ cực của những phận nghèo (như ở Lý Sơn) mà ông đã mục sở thị tâm giao. Nhưng sau sự kiện Tàu cá Việt Nam ‘bị tấn công, chặt cờ’ hôm 6/7 vừa rồi, không biết Trương Chủ tịch đã tĩnh trí lại để hiểu thấu được câu danh ngôn của Đại Văn hào V-Hugo: “Trên đời chỉ có một thứ mà ta cúi đầu thán phục: đó là thiên tài và chỉ có một thứ mà ta phải quỳ gối tôn trọng đó là lòng tốt.”

Tiếc thay, anh “bạn vàng” của đảng kính yêu của ông Chủ tịch có thực sự là thiên tài với trái tim nhân hậu (lòng tốt) hay không thì ông đã biết tỏng rồi còn gì?!


___________

















CON ĐƯỜNG TIẾN LÊN XÃ HỘI CHỦ NGHĨA...




SỐNG, NGÀY CÀNG CƠ CỰC?..






Mai Thanh Hải - Cuộc sống ngày càng khó khăn, vất vả đến mức trở thành cơ cực?..

Mỗi sáng, đầu ngõ nhà mình lại có thêm người bán hàng rong.

Mỗi ngày ra đường, lại thấy vỉa hè đông dần thêm người gánh hàng rong, buôn bán lặt vặt, bán lấy vỉa hè kiếm sống.

Mỗi chiều, lại thấy nhiều lượt xe của Công an - Trật tự Phường, Quận lang thang các phố, ngõ đẩy đuổi hàng rong, người bám vỉa hè kiếm sống.

Mỗi đêm, lại thấy thêm nhiều người nhặt rác lần mò từng hiên nhà, cột điện, góc phố kiếm từng chai nhựa, mảnh bìa cactong, ngơ ngẩn đến tận sáng bạch...

Báo chí viết, mình không lắm: Có nhiều làng ở miền Trung, chỉ còn bóng phụ nữ, người già yếu không thể đi lại được, bởi những người đàn ông - người còn sức lao động phải bỏ quê vào Nam ra Bắc kiếm sống. Những người đàn ông hiếm hoi sót lại trong làng, hoặc bị thương tật, hoặc là... cán bộ xã - huyện, ăn lương nhà nước.

Thế nhưng hôm vừa rồi về 1 xã miền Trung ở mấy ngày, mình đã tin chuyện này khi chứng kiến những ngôi nhà của những làng trong cái xã miền cát trắng, 2 lần được phong Anh hùng, đóng cửa im ỉm, cỏ mọc lút sân, cổng tre đóng lâu mục ruỗng, chả cần khóa bởi chẳng có ai mà vào.

Ngồi với những đứa bạn thân - gắn bó từ hồi thiếu thời và rất tin nhau, đứa doanh nghiệp thì mếu máo kể chuyện báo nhà, bán xe, lấy tiền cầm cự nuôi công nhân qua ngày, đến 1 tập giấy in A4 cũng phải nâng lên đặt xuống, nghĩ nát óc nên mua hay không; đứa đồng nghiệp báo chí thì rầu rĩ chuyện Tòa soạn nợ lương - nhuận bút nửa năm trời chưa trả; đứa kỹ sư, bị "tái cơ cấu", chỉ qua 1 đêm là mất việc, ngày nào cũng vật vã với mục "Việc tìm người" trong mấy tờ báo, quẫn quá mang xe máy sang quận khác, nói dối là đi làm, nhưng kỳ thực đeo khẩu trang chực vỉa hè làm xe ôm...

Lại nhớ chuyện cách đây không lâu, 1 nhà nghiên cứu - giảng viên Đại học đàng hoàng, không có giờ dạy, đành giúp vợ việc đưa đón con đi học và trong lúc chờ con tan lớp, cũng tranh thủ làm xe ôm, thêm tiền rau cháo qua ngày, chờ "lúc nào con lớn, cuộc đời chúng nó sẽ khác"...

Cứ hô hào người dân tuân thủ luật lệ - quy định, nhưng cái bụng đói, manh áo rách thì liệu cái sự tuân thủ ấy có hơn được nhu cầu bức thiết "no cơm, ấm áo"?.

Cứ bảo "dân giàu, nước mạnh". Nhưng những cảnh khổ ngày càng nhiều, tràn đầy ra đường phố - ngõ xóm thế này, liệu cái sự "mạnh" ấy, có thật trên đời thực lúc này không nhỉ?..
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
* Hình ảnh đã được đăng tải trên trang Xomnhiepanh.com

Wednesday, July 10, 2013

CẮN NHAU NHƯ CHÓ!




Tác giả: Nhiếp Vĩnh Trang


Cuộc “so găng” lịch sử: 
Cuộc chiến của ông Cả, ông Ba



So găng

Trên sàn đấu chính trường Việt Nam vừa diễn ra trận so găng có thể xem là ’’Vô tiền khoáng hậu’’ giữa hai Võ Sĩ – ông Cả và ông Ba – gọi tắt là Võ Sĩ Y (VSY) và Võ Sĩ X (VSX).

Trận đấu mới diễn ra được 3 hiệp :

Hiệp 1

VSY đã dùng quyền lực "Tối thượng" của mình, liên minh với người có quyền lực "đứng thứ 2" (họp Hội nghi cấp cao (…) nhằm kết tội, kỷ luật VSX do nắm quyền điều hành, để kinh tế đất nước lụn bại, tham nhũng phát triển, thiệt hại công qũy hơn chục tỉ, làm thất thoát hàng chục tỉ USD khác…

Do chủ quan, không đánh giá đúng thực lực của VSX, cộng với hành động nửa vời… kết quả liên minh của VSY đã thất bại: Không làm gì được đối thủ. VSX an toàn rời sàn đấu !…

Hiệp 2:

Lại vẫn do chủ quan, cứ tưởng mình đưa ra ý kiến, tất cả sẽ phải răm rắp làm theo (Truyền thống thì đúng như vậy), thế nhưng kì này thì khác: Trước khi có các cuộc bỏ phiếu, VSY quyết định chọn 2 người của phe mình, đảm nhiệm 2 chức vụ đứng đầu 2 cơ quan mới "tái cấu trúc" nhằm tăng cường uy thế để kiềm chế , tiếp tục tấn công đối thủ trên bình diện chống tham nhũng. Muốn thực hiện mục đich này cần phải đưa 2 nhân vật của mình vào cơ quan quyền lực tối cao. Ý đồ, kế hoạch quá lộ liễu khiến đối thủ đề phòng, có thời gian, điều kiện ứng chiến…VSY lại tiến hành triệu tập các hội nghi bầu bổ xung 2 đại biểu mà ông đã lựa chon. Kết qủa lần này lại thất bại : 2 người kia - "trượt vỏ chuối", ngược lại, 2 người của phe VSX trúng cử! Sự thất bại của VSY đã kéo theo những hệ lụy: Người đứng đầu tổ chức – có "quyền tối thượng" – lại không kiểm soát được tổ chức và cán bộ dưới quyền mình khiến chủ trương ông đưa ra đều bị đa số trong tổ chức thẳng tay bác bỏ, phủ nhận. Chống tham nhũng – việc làm sẽ mang lại cho VSY uy tín để thực hiên những chủ trương, kế hoạch chiến lược tiếp theo nhằm củng cố địa vị – sẽ không thực hiện được!…

Hiệp 3

Sau khi thoát hiểm, VSX tiến hành "phản kích chiến thuật":

Đầu tiên là vô hiệu hóa quyền lực, làm mất uy tín con bài "chủ đạo, trực tiếp chống tham nhũng" của VSY bằng chiêu đánh phủ đầu: Moi ra, quy trách nhiệm – (để cho thuộc cấp) ’’làm thất thoát hơn 3000 tỉ VNĐ – (hơn 150 triệu USD) khi Tân TBNCTW còn là Bí thư Thành ủy thành phố lớn đứng hàng thứ 3 của đất nước. Việc làm này của VSX như thanh gươm treo trên đầu "tướng chống tham nhũng", ẩn chứa lời răn đe đanh thép: Hãy coi chừng, số phận anh đang nằm trong tay tôi!

Đòn đánh khá hiệu qủa: Trưởng Ban "xếp vũ khí". Những tuyên bố hùng hồn, ồn ào đại loại – "Bắt, hốt… không nói nhiều…" tan nhanh như gió thoảng và sau gần 1 năm nhậm chức, Ban Nội Chính TƯ (BNCTW) vẫn nằm im trong khi các móc xích của các nhóm lợi ich vẫn gắn kết với nhau, bền chặt như keo sơn, các hậu qủa của tham nhũng vẫn tồn tại, không được giải quyết… Các BNC địa phương với đầy đủ ban bệ, nhân viên, cấp tốc được thành lập. Trong tình thế này chắc cũng chỉ để làm cảnh !

Đòn thứ hai đánh trực diện vào VSY: Ngày 10.4.2013, trên trang blog CẦU NHẬT TÂN đưa một bài có tựa đề khá ấn tượng: ’’Tham nhũng nghìn tỉ thời ông Trọng (BT Thành Uỷ Hà Nội) được lôi ra phục vụ Hội nghị Trung ương 7?’’ (toàn văn đi ở đường Link dưới đây). Bài viết đề cập đến trách nhiệm của Bí Thư thành ủy TP Hà Nội (giờ là TBT ĐCSVN) cùng ê kíp "toa rập nhau giúp Doanh nghiệp trốn thuế làm thất thoát hơn 3000 tỉ VNĐ để ăn hối lộ các biệt thự Triệu Đô"… Đây là lời khai chiến: "Anh chơi tôi thì tôi cũng sẽ chơi lại anh" – như lời câu ca dao trong dân gian:

"Chân mình thì cứt rê rê

Lại đi đốt đuốc soi lê chân người"

Cú đánh (…) vừa đe dọa trực tiếp, vừa hạ uy thế làm mất uy tín, đi đến vô hiệu hóa vai trò’’quyền lực tối thượng’’ của đối thủ…

Cùng lúc đó, trên hai trang mạng Tư sang nham hiểm (…) và TIN TỨC HÀNG NGÀY của Hai Hoang Van, đăng tải hàng chục bài viết có nội dung "moi móc… bới xấu, lên án…" Chủ Tich nước Trương Tấn Sang cùng gia đình. "Nhân vật quyền lực thứ hai" – liên minh của VSY bị "đánh tới tấp", không kịp chống trả, chỉ còn biết im lặng…

Kết quả, trên sàn đấu: Võ Sĩ X đã ghi điểm – Thắng liên tục, còn Võ Sĩ Y thất bại thảm hại.

Đất nước đang trong cơn "sơn hà nguy biến": Biển đảo của tổ quốc vẫn đang bị đe dọa trắng trợn, nghiêm trọng. Ngư dân bị bức ép, xua đuổi, bị hành hung ngay trên vùng biển của tổ quốc mình mà chẳng được bảo vệ. Nền kinh tế của đất nước lụn bại, hơn trăm tỉ USD (Hơn 200 triệu tỉ VNĐ) có cơ bị mất do nợ xấu, khó đòi…Hậu quả trực tiếp là : Mức sống của toàn xã hội đi xuống nhanh, đời sống của nhân dân vô cùng khó khăn, khổ cực, đơn khiếu kiện nạn cướp đất của nông dân chất cao’’như núi’’ mà không được giải quyết. Sự bất bình của nhân dân cứ ngày một tăng, các cuộc phản kháng cứ âm ỉ, đã bùng phát ở nơi này nơi kia…

Sàn đấu chính trị vẫn diễn ra các trận so găng ở các cấp độ, bởi:

Hai Võ Sĩ – X và Y tuy sức chênh lệch đã rõ, nhung thắng thua vẫn chưa ngã ngũ. "Trắng bụng – Lấm lưng" của một trong hai (hay cả hai) – vẫn chua xẩy ra. Chưa biết "Miu nao cắn Mỉu nào"!

Nhưng điều này thì đã rõ: Người thất hai thực sự là Đất nước – Dân tộc Việt Nam!

10.6.13

© NVT

© Đàn Chim Việt










ANH CÓ NHIÊU ĐÂY MỜI EM XEM!






Nhạt giai… giai nhạt

Nguyễn Quang Lập 

Cô em họ mình rất xinh đẹp, bọn con trai vẫn đồn nhau ai về Ba Đồn không gặp Thu Vân coi như chưa về Ba Đồn. Đã đẹp lại thông minh giỏi giang. Thi tiếng Anh nhất tỉnh, thi đàn organ nhì tỉnh, thi nấu ăn nhất huyện, lại còn đoạt ngôi á hậu cuộc thi hoa hậu biển của tỉnh nữa. Thế mà năm nay 31 tuổi vẫn chưa chồng.

Gái quê 25, 26 tuổi chưa chồng đã bị liệt vào danh sách gái ế, nó chừng ấy tuổi vẫn nói cười nhơn nhơn, mặc kệ ai muốn nói gì thì nói. Dì mình nói thằng Lập mày nói con Vân cho dì một tiếng, khéo không nó ế chồng con ơi.


Mình gặp cái Vân, nó bảo em cũng mót chồng lắm chớ bộ, có điều lấy ai? Mấy ông hay hay thì vợ con cả rồi, còn lại nhạt hoét. Mình hỏi nhạt sao, nó nói anh nhà văn còn không biết lại đi hỏi em.

Thì ra nó cũng tích cực yêu, ba bốn anh lận, khổ cái anh nào cũng bị nó chê nhạt.

Anh thứ nhất cán bộ văn phòng huyện, con ông cốp, nghe nói chân chủ tịch huyện trước sau cũng vào tay anh ta, tính lại hiền lành ít nói, mặt đẹp như thánh thần, đại khái vào trong phong nhã ra ngoài hào hoa.

Đi xem phim, nó bảo phim Nga bây giờ chán nhỉ, anh bảo cũng tuỳ, có phim chán có phim không. Nó bảo con gái để tóc ngắn trẻ lâu, gọn, tiện, anh nhỉ. Anh nói cũng tuỳ, có cô để tóc ngắn hay, có cô để tóc dài hay. Nó bảo bóng đá Việt Nam dạo này tiêu cực quá anh nhỉ, anh bảo cũng tuỳ, lúc tiêu cực lúc không.

Điên tiết nó nói yêu đương bây giờ chán anh nhỉ, anh bảo cũng tuỳ, có lúc chán, có lúc không. Vài ba tháng chán ốm, nó bỏ.

Anh thứ hai một doanh nghiệp trẻ nổi tiếng, mới 32 tuổi đã là tổng giám đốc một tổng công ty danh tiếng, tiền nhiều như quân Nguyên, mỗi lần đón nó đi chơi, anh lái con Mẹc bóng loáng  đỗ xịch, thiên hạ lác mắt.

Vào nhà hàng sang, nó bảo em có ông anh họ nhà văn đó, viết kịch bản phim Đời Cát đó, giỏi lắm. Anh gật gật, nói em ăn món này không? Nó bảo tối qua em nghe một bài hát mới Phú Quang hay lắm. Anh gật gật rồi gắp cho nó món thức ăn, nói em tích cực ăn món này đi, đẹp da lắm. Nó nói cuốn Cơ hội của chúa mới ra hay lắm anh à, để em mua tặng anh một cuốn nha. Anh lại gật gật, nói món này phải chấm vào cái này mới ngon.

Điên tiết nó bảo bố anh vừa phát biểu trên ti vi hay cực kì, bố anh văn hoá cao nhỉ! Anh gật gật, nói em ăn đi chứ, mỗi món mấy chục đô, không ăn phí. Vài ba tháng chán ốm, nó bỏ.

Anh thứ ba là một nhạc sĩ nổi tiếng của tỉnh, đẹp trai, giao tiếp rộng, tiêu pha rộng rãi.

Nó nói nhạc Bettoven hay anh nhỉ, anh nói cũng hay. Nó nói anh có thích nhạc Trịnh không, anh nói cũng thích. Nó nói anh có mê Opera không, anh nói cũng mê. Nó bảo Ngọc Đại tài đấy chứ anh nhỉ, anh nói thằng ấy cũng tài. Nó bảo Dương Thụ hay đấy chứ anh, anh nói thằng ấy cũng hay. Nó nói Trần Tiến bụi đấy chứ anh, anh nói thằng ấy cũng bụi.

Điên tiết nó nói anh có quen Bảo Ninh không, anh nói mấy thằng nhạc sĩ trẻ chúng nó có quen anh thì quen, anh quen chúng nó làm gì. Vài ba tháng chán ốm, nó bỏ.

Anh thứ tư là tiến sĩ ngữ văn, du học Nga về, tiền bạc không nhiều nhưng sách đầy nhà, gíao du toàn giáo sư tiến sĩ, bàn những chuyện trên trời, tầm quốc gia quốc tế.

Hôm đầu gặp gỡ anh nói Nít (Fiedrich Nietzsche) nói thế này thế kia, Mác nói thế này thế kia, Sác (Jean- Paul Sartre) nói thế này thế kia. Nó hỏi anh biết Marquez nói thế nào không, anh nói anh nghiên cứu Tagor không nghiên cứu Marquez.

 Hôm sau đi nhà hàng, anh nói Sác nói thế này thế kia, Mác nói thế này thế kia, Nít nói thế này thế kia. Nó nói anh biết Kundera nói gì không, anh nói anh nghiên cứu Marquez  không nghiên cứu Kundera.

 Hôm sau nữa đi tắm biển, anh nói Mác nói thế này thế kia, Sác nói thế này thế kia, Nít nói thế này thế kia. Nó nói anh biết Mạc Ngôn nói gì không, anh nói anh nghiên cứu Kundera không nghiên cứu Mạc Ngôn.

Điên tiết nó bảo anh biết Đức Khôi nói gì không, anh nói anh chỉ nghiên cứu  Mạc Ngôn chưa nghiên cứu Đức Khôi. Nó nói Đức Khôi là bố em, ông chết lâu rồi, có đâu mà anh nghiên cứu.

Tóm lại cả bốn anh nó bỏ cả bốn. Mình nói thế mày định không lấy chồng à, nó bảo dào, thà kiếm thằng mằn mặn, xin nó đứa con nuôi, còn hơn đầu gối tay ấp với mấy thằng nhạt hoét. 

Mình cho nó đọc cái chuyện cười Vũ Thanh Hoa vừa kể, nguyên vắn thế này:

 Trọc phú kén rể cho con gái. Thôi thì lũ lượt. Kẻ “truyền thống”: áo thụng khăn đóng, lọng vàng, ngựa tía. Kẻ “tân thời”: complet, cavat, xe Mẹc... Anh nào cũng hào hoa phong nhã, cao siêu, trí tuệ... và thanh tao, chả thèm để ý đến “dục vọng” thấp hèn... Cô ái nữ xinh đẹp, thông minh của trọc phú bối rối quá, vì chả biết chọn anh nào bây giờ.
Có anh tên Lật nhà nghèo rớt mồng tơi, chả có của nả gì, được mỗi cái cực khoẻ... và to đều. Anh rất yêu cô gái nhưng không biết làm thế nào.
Ngày kén rể, ngựa xe như nước, các chàng rể khắp nơi đổ về với đủ sính lễ hàng hiệu, rồi văn thơ văn hoá văn hoa... đủ cả.
Đến lượt mình, Lật xuất hiện với bộ dạng Adam, chỉ mặc mỗi chiếc quần lót nhỏ gọi là “che nhẹ”. Lật nói: Anh thích em lắm, anh chả phải vòng vèo nịnh bợ như bọn kia. Phí! Anh có  “nhiêu đây” mời em xem. Ok, anh đón em về luôn!

Và tất nhiên cô gái theo Lật liền. Sau đó họ sinh được 9 đứa con, sống với nhau rất hạnh phúc

Mình hỏi nó, nói có anh như anh Lật thì em có duyệt không. Nó cười hi hi hi gật đầu lia lịa, nói duyệt duyệt. He he...


NQL




Thần Phục Trung Quốc Thị Cứu Tự Kỷ




Ngô Nhân Dụng - Chui đầu vào thòng lọng Trung Quốc



Ngô Nhân Dụng


Tuần trước, ông Bùi Tín, cựu phó chủ bút báo Nhân Dân (Hà Nội) hiện đang tị nạn tại Pháp, viết một bài nhận xét về bản “Tuyên bố chung” giữa Trương Tấn Sang và Tập Cận Bình, ký ngày 21 Tháng Sáu vừa qua tại Bắc Kinh: “Không hề có một chữ nào (xác định) về Hoàng Sa, Trường Sa là đất Việt Nam bị cưỡng chiếm bằng vũ lực. Không một lời yêu cầu nào đòi bảo vệ tính mạng tài sản của ngư dân Việt Nam trong vùng biển quốc gia của mình. Không một lời bác bỏ nào đối với cái ‘lưỡi bò’ phi pháp trên bản đồ Trung Quốc. Chủ quyền quốc gia đã bị hoàn toàn từ bỏ.”




Hòa Thượng Thích Quảng Ðộ cũng công bố một bản Nhận Ðịnh về cùng vấn đề này, ngài viết: “Tuyên bố chung tại Bắc Kinh không hề có một dòng nào xác định việc Trung Quốc xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa và một phần đảo Trường Sa của Việt Nam, hoặc hàng nghìn cây số trên đất dọc biên giới, đặc biệt tại Thác Bản Giốc, Ải Nam Quan, v.v. hay đòi hỏi Trung Quốc hoàn trả biển và đất đã xâm chiếm.”


Những lời lên án trên khiến dư luận chú ý hơn đến văn kiện mà hai ông Trương Tấn Sang và Tập Cận Bình đã ký sau một chuyến công du ba ngày. Trong thực tế, xưa nay người Việt ở trong và ngoài nước không mấy khi chú ý đến các bản thông cáo chung của lãnh tụ hai đảng Cộng Sản, vì biết trước rằng đó thường chỉ gồm những lời tuyên truyền trống rỗng.


Nhưng khi vị tăng thống thứ năm của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất phải viết rằng Hội Ðồng Lưỡng Viện của giáo hội “vô cùng quan ngại về nội dung bản tuyên bố chung này” thì mọi người Việt Nam yêu nước phải cùng chia sẻ nỗi lo lắng đó. Mặc dù bản tuyên bố chung có nhắc đến quan hệ giữa hai đảng Cộng Sản, Trương Tấn Sang đã ký kết với tư cách là chủ tịch nhà nước Việt Nam, nhân danh cả đất nước và dân tộc Việt Nam.


Hòa Thượng Thích Quảng Ðộ phải cảnh cáo: “Với kẻ cướp đã vào chiếm đóng một góc nhà rồi, ông chủ tịch nước vẫn ‘nhất trí’ với mưu kế của kẻ xâm lăng...” Giống như nhà báo Bùi Tín viết: “Lũ giặc bành trướng được coi là bạn bè thân thiết nhất, là đồng chí tin cậy nhất.” Ông lên án: “Chưa bao giờ có sự đầu hàng nhanh chóng và nhục nhã đến như vậy.”


Ðầu hàng nhanh chóng như thế nào? Chỉ trong ba ngày, ông Trương Tấn Sang đã ký tên vào một văn kiện dài bốn ngàn chữ, trong đó đề cập đến hàng chục bản văn khác về việc hợp tác giữa hai nhà nước; và hai bên cũng ký kết nhiều văn bản mới khác nữa. Chỉ trong ba ngày, họ đã xem lại để “nhất trí hợp tác” thi hành rất nhiều văn kiện. Trong đó có, thí dụ, “Nghị định thư hợp tác giữa hai Bộ Ngoại Giao; Ðối thoại chiến lược quốc phòng cấp thứ trưởng; Thỏa thuận hợp tác giáo dục giai đoạn 2011-2015; Kế hoạch hành động thực hiện Hiệp Ðịnh Văn Hóa Việt-Trung giai đoạn 2013-2015; Kế hoạch công tác năm 2013 của ủy ban liên hợp biên giới trên đất liền hai nước,” vân vân. Hai bên còn thảo luận và “nhất trí” về việc “hoàn thành việc xây dựng trung tâm văn hóa của nước này ở nước kia, tăng cường hợp tác trong các lĩnh vực sản nghiệp văn hóa, nguồn nhân lực. Hai bên nhất trí tổ chức Liên Hoan Thanh Niên Việt-Trung lần thứ 2 vào nửa cuối năm nay;” lại “tăng cường hơn nữa hợp tác” giữa các bảy tỉnh của Việt Nam và bốn tỉnh của Trung Quốc ở hai bên biên giới. Bao gồm mọi lãnh vực, chỉ trong ba ngày đã ký kết xong.


Hãy nhìn vào danh sách các văn kiện mới được Trương Tấn Sang và Tập Cận Bình cam kết với nhau, với các “thỏa thuận” cũ được duyệt xét, sửa đổi, bất cứ người nào có suy nghĩ cũng phải tự hỏi làm sao họ “thỏa thuận” với nhau nhanh chóng như vậy? Xin kể ra mấy bản văn mới ký: Một “Thỏa thuận hợp tác biên phòng giữa Bộ Quốc Phòng hai nước Việt Nam-Trung Quốc;” một “Chương trình hành động triển khai quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện Việt Nam-Trung Quốc;” một “Thỏa thuận giữa Bộ Nông Nghiệp và Phát Triển Nông Thôn Việt Nam và Bộ Nông Nghiệp Trung Quốc về việc thiết lập đường dây nóng về các vụ việc phát sinh đột xuất của hoạt động nghề cá trên biển.” Lại thêm, “Thỏa thuận giữa Bộ Nông Nghiệp và Phát Triển Nông Thôn Việt Nam và Tổng Cục Giám Sát Chất Lượng, Kiểm Nghiệm, Kiểm dịch Trung Quốc về hợp tác trong lĩnh vực kiểm nghiệm, kiểm dịch động thực vật xuất nhập khẩu;” “Ðiều lệ công tác của ủy ban hợp tác quản lý cửa khẩu biên giới đất liền Việt Nam-Trung Quốc;” “Bản ghi nhớ giữa chính phủ Việt Nam và chính phủ Trung Quốc về việc thành lập trung tâm văn hóa tại hai nước;” “Bản ghi nhớ về kế hoạch hợp tác giai đoạn 2013-2017 giữa liên hiệp các tổ chức hữu nghị Việt Nam và hội hữu nghị đối ngoại nhân dân Trung Quốc;” “Thỏa thuận sửa đổi lần thứ 4 giữa Tập Ðoàn Dầu Khí Việt Nam và Tổng công ty dầu khí ngoài khơi quốc gia Trung Quốc liên quan tới vịnh Bắc bộ;” đặc biệt còn có một bản “Thỏa thuận về những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển Việt Nam-Trung Quốc;” và nhiều thỏa hiệp hợp tác kinh tế khác. Tất cả đều được ký kết trong chuyến thăm trong ba ngày.


Trong trường bang giao quốc tế, ít có hai quốc gia nào lại ký kết với nhau, cùng một lúc, nhiều văn kiện “hợp tác” bao trùm đủ các lãnh vực sinh hoạt của quốc dân như vậy. Hai nước Canada và Mỹ đã sống bên cạnh nhau một cách hòa bình hơn hai thế kỷ, kinh tế, quốc phòng, ngoại giao lãnh vực nào cũng hợp tác với nhau. Nhưng họ cũng chưa bao giờ ký kết cùng một lúc nhiều thứ cam kết ràng buộc nhau, sau ba ngày thăm viếng như vậy!


Phải nhấn mạnh đến các điều liên quan đến quân đội, vì quân đội nước nào cũng là lực lượng bảo vệ quốc gia. Tập Cận Bình và Trương Tấn Sang ký kết, hứa hẹn với nhau sẽ “...làm sâu sắc thêm hợp tác giữa quân đội hai nước... đi sâu trao đổi kinh nghiệm công tác đảng và chính trị trong quân đội, tăng cường đào tạo cán bộ và giao lưu sĩ quan trẻ.” Chúng ta phải chú ý tới việc “đào tạo cán bộ” trong quân đội, đặc biệt về “công tác đảng” và “chính trị,” nghĩa là giáo dục, đào tạo não bộ của các sĩ quan trong quân đội. Theo tinh thần những cam kết này, chúng ta có thể thấy tái diễn cảnh “rèn cán chỉnh quân” mà Hồ Chí Minh đã đem vào Việt Nam trong thời kháng chiến chống Pháp: Việc huấn luyện chính trị và nhồi sọ lý thuyết Mác Lê Nin và tư tưởng Mao Trạch Ðông cho các sĩ quan trẻ Việt Nam có thể sẽ được đặt dưới sự chỉ đạo của các cố vấn Trung Cộng; hoặc đưa họ sang Trung Quốc thụ huấn các giáo điều tương tự! Chính trong các đợt “rèn cán chỉnh quân” bắt đầu từ những năm 1950, sau khi Hồ Chí Minh đưa tư tưởng Mao Trạch Ðông lên hàng lý thuyết chỉ đạo cho đảng Lao Ðộng, mà rất nhiều sĩ quan trẻ tài ba đã bị nghi kỵ, bị hạ tầng công tác, nhường chỗ cho thành phần bần cố nông được các cố vấn Trung Cộng chấp thuận.


Tuy việc nhồi sọ các cán bộ trong quân đội là điều đáng lo ngại nhất, nhưng bản Tuyên bố chung của Tập Cận Bình và Trương Tấn Sang còn mở rộng chương trình “đồng hóa” về tư tưởng, về lý luận bao trùm hầu hết các lãnh vực khác, không giới hạn trong quân đội. Họ ký kết như sau: “Hai bên... nhất trí làm sâu sắc thêm hợp tác giữa hai đảng, thúc đẩy cơ chế giao lưu hợp tác giữa hai ban đối ngoại và ban tuyên giáo, tuyên truyền của hai đảng vận hành thuận lợi, tăng cường hợp tác trong lĩnh vực đào tạo cán bộ đảng và nhà nước. Hai bên nhất trí phối hợp chặt chẽ, cùng nhau tổ chức tốt hội thảo lý luận hai đảng lần thứ 9, tăng cường hơn nữa trao đổi kinh nghiệm về xây dựng đảng và quản lý đất nước... ở mỗi nước.”


Ðọc những lời cam kết bao gồm đủ các lãnh vực từ quân sự đến “đào tạo cán bộ đảng và nhà nước,” đến “Ðối ngoại, Tuyên giáo, Tuyên truyền” như trên, chúng ta cảm thấy có một “âm mưu đồng hóa” của đảng Cộng Sản Trung Quốc; mà họ đang được đảng Cộng Sản Việt Nam tích cực ủng hộ để thi hành. Chưa kể tới những cam kết giữa hai đảng cộng sản khi nhắc tới các tranh chấp đang xảy ra trên biển Ðông; sẽ bàn trong mục này vào dịp khác.


Nhà báo Bùi Tín cũng nhận thấy: “Ðọc kỹ các văn bản, có cảm giác như Việt Nam đã hội nhập vào trong lòng Trung Quốc. Tuy hai mà một. Hòa nhập triệt để về mọi mặt, đặc biệt là về quốc phòng, về đối ngoại, về an ninh, trị an xã hội, về đảng, nhà nước, về quân đội, về công tác đảng, bảo vệ đảng, bảo vệ quân đội.”


Có thể nói, Cộng Sản Việt Nam đang tiếp tục đưa cả nước chui đầu vào trong cái thòng lọng do Trung Cộng đưa ra. Hòa Thượng Thích Quảng Ðộ giải thích sự hợp tác mật thiết giữa hai đảng cộng sản hiện nay đã “xuất phát từ ý thức nô lệ của ông Hồ Chí Minh khi ông làm bài thơ tuyên truyền ‘Cứu Trung Quốc thị cứu tự kỷ’ (Cứu Trung Quốc là tự cứu mình) đưa đăng trên báo Cộng Sản Tàu Cứu Vong Nhật Báo năm 1940 tại Quế Lâm.” Chúng ta thông cảm với Hòa Thượng Quảng Ðộ khi ngài viết: “Người con Phật không thể khoanh tay đứng ngó hay chỉ thắp hương cầu nguyện, mà phải đem từng biệt nghiệp chuyển hóa cộng nghiệp ác hành.”


Hơn tám mươi triệu người Việt Nam cũng không thể chỉ “khoanh tay đứng ngó hay chỉ thắp hương cầu nguyện!”