Saturday, March 10, 2012

Ngắm Biệt Thự Mới Xây Của Thủ Tướng Việt Nam Nguyễn tấn Dũng

Cốp-pi từ bietthuviet.vn

Căn biệt thự mà thủ tướng Việt Nam đang sở hữu - được xây dựng từ năm 2000 mang đậm phong cách cổ điển châu Âu với đầy đủ những cơ sở vật chất cho một cuộc sống xa hoa như bể bơi, sân vườn, spa... và đặc biệt mặt tiền của ngôi nhà quay ra hướng vịnh với khung cảnh biển thoáng đạt.

Lời thề của phó chủ tịch xã

Tôi xin thề trước các đồng chí và quốc dân, ngôi nhà này tôi xây phần lớn bằng tiền của cha mẹ tôi để lại cũng như lương bổng dành dụm từ xưa đến giờ, không tơ hào một xu nào của nhân dân; tuy cũng có huy động chút ít giúp đỡ của sui gia nước ngoài nhưng không đáng kể. Một lần nữa tôi xin thề nếu có dính líu đồng nào từ tham nhũng, hối lộ tôi sẽ hộc máu chết tươi ăn năn tội không kịp....

Lời thề bằng tiếng Anh: Google Chrome phỏng dịch

I swear before the people and international comrades, this house was built largely with money my parents left me, as well as salary savings from ancient times until now, is not silk trench a penny from the people; but also raise a little help from foreign-laws, but not significantly. Once again I swear if there is any money involved from the corruption, bribery and died coughing blood I will sin no time to repent ....









 
 
 

 
 
 
 
 
 
 








Lời hay ý đẹp: 

Qua những sự thể ầm ĩ của các đại gia và “tập đoàn đại gia” Việt, vụ Đoàn Văn Vươn và các hiện tượng biểu tình đòi đất của dân, nhớ câu khẩu hiệu của người biểu tình phố Wall được báo Le Figaro dẫn lại: “Khi người giàu ăn cắp của người nghèo, họ gọi đó là kinh doanh. Khi người nghèo đứng lên tự vệ, họ gọi đó là bạo động!”

Cốp-pi từ blog Trương Duy Nhất

Cần gì tiền của bọn ''dẫy chết''

Người Buôn Gió

Dự luật nhân quyền mà Ủy ban nhân quyền hạ viện đưa ra, nếu được xem xét thi hành thì bất quá Việt Nam cũng chỉ thiệt mươi triệu đô là là cùng. Dự luật này chỉ ngăn chặn mức viện trợ nhân đạo của Hoa Kỳ đối với Việt Nam ở mức không vượt quá năm ngoái.


Năm 2010 mức viện trợ đang là 134 triệu đô la. Mức độ xê dịch hàng năm chênh khoảng mười, mười lăm triệu đô la là cùng.

Bọn tư bản trên đà dẫy chết này tính chuyện viện trợ nhân đạo cho chúng ta ít đi. Chúng nghĩ chúng ta cần tiền ở chúng chăng?

Hoàn toàn nhầm lẫn, chúng ta cần tiền của chúng chỉ là đẩy tiến trình dẫy chết của chúng đến mau hơn mà thôi. Còn thực sự nước Việt Nam ta ngày nay đầy rẫy những đại gia tiêu cho một đám cưới vài triệu USD là chuyện bình thường. Hết lớp này lớp khác những chiếc xe hơi vài trăm ngàn đến triệu USD nhan nhản có mặt tại Việt Nam. Đó là còn do thuế, dịch vụ mà giá xe hơi VN đắt hơn thế giới vài lần, chứ không thì xe hơi đẳng cấp ở VN số lượng có thể tự hào sánh vai với bất kỳ cường quốc nào trên thế giới ( Viết đến đây mới nghĩ ra , thế giới làm gì còn cường quốc vì bọn tư bản đang dẫy chết hết rồi).

Việt Nam không thiếu gì tiền, chỉ cần vài viên quan nhỏ cấp sở đánh cờ tiêu khiển vặt cũng hết cả triệu usd. Những quan chức bị trộm vào nhà lấy két sắt chứa vàng, ngoại tệ lên tới ngót triệu đô, nhưng chẳng người dân nào hoài nghi đặt câu hỏi là tại sao quan chức lương là bao mà tiền trong nhà nhiều thế. Đơn giản vì người dân mà thấy trộm vào nhà quan chức mà không khoắng được trên vài trăm ngàn usd mới là chuyện ngạc nhiên.

Nếu môt thanh niên đi vào quán hàng sang trọng nào đó trên chiếc xe gắn máy tầm tầm mà xưng mình là con của giám đốc sở X  chắc sẽ bị cười giễu là khoác lác. Còn một chàng trai mười tám đi con xe Mẹc hay Lếch Xù vài ba tỉ, nếu có giới thiệu là con ông giám đốc sở X thì chả ai ngạc nhiên. Người ta sẽ nói nếu bố làm giám đốc sở X mà không có cái xe bạc tỷ cho con trai đi thì làm làm cái gì. Vậy đấy, chuyện một giám đốc sở đã mua cho con chiếc xe vài trăm ngàn đô, ngôi nhà triệu đến vài triệu đô thì số tiền trữ còn lại có hơn số bỏ ra mua gấp vài chục lần cũng là thường.

Đi kể nước ta có nhiều người làm quan chức, hay con cháu quan chức giàu, tài sản hàng chục triệu đô. Kể thế thiên hạ người ta cười thằng kể, họ mắng mày không có chuyện gì lạ hơn sao. Thế mới rõ chuyện nước dân nước ta nhiều người giàu là chuyện thường, mà dân nhiều người giàu thế thì đất nước ắt phải mạnh. Dân giàu , nước mạnh mà.

Nhưng mà có tiền giời ơi thì cũng không nên thoái thác, mặc dù chúng ta cần gì tiền của bọn '' dẫy chết''. Các ông đây khối tiền. Giờ mà tổng thống Mẽo mang tiền đọ với một ông ủy viên bộ chính trị nào đó thì chưa hẳn đã ngang ngửa như câu chuyện Vương Khải, Thạch Sùng đâu. Đợt nào bác Đỗ Mười mặt còn lạnh tanh cho từ thiện 1 triệu usd như không, Obama sức mấy mà dám chơi cỡ vậy.

Tóm lại là chúng ta lên án dự luật này vì '' danh dự''. Tiền chúng ta không thiếu, nhưng chuyện giữ danh dự là lớn lắm. Không thể để chúng vì tiếc mươi triệu đô mà vu khống nước ta thiếu nhân quyền.

Mả mẹ thằng Mẽo, vì tiếc mươi triệu đô mà phải bịa ra chuyện nước ta không có nhân quyền để áp đặt. Đã bỏ ra 130 triệu thì thêm 140 triệu có là gì mà phải dày công dựng chuyện nhân quyền , nhân quốc. Ông cựu chiến binh chỗ nhà mình nói mãi mình mới hiểu vấn đề tại sao bọn Mỹ nó dựng chuyện nhân quyền, chưa hẳn là nó chống phá mình thôi đâu, đấy là cái bề nổi mình nhìn thấy thôi, sâu xa hơn là nó muốn bớt đồng nào hay đồng đó, mà muốn bớt thì cần phải có lý do. Thế là nó lôi cái lý do cũ mèm là Việt Nam vi phạm nhân quyền ra để dùng.

Nghe ông ấy nói thế, mình mới thấy phục, đúng là bản lĩnh vững vàng, nhận định sâu sắc, nắm vững bản chất vấn đề. Ra vẻ lắng nghe ông và có tiếp thu, phát huy mình xin trình bày ý kiến với ông.

- Theo cháu ý, ông à. Cháu sẽ nói với bọn Mẽo rằng may là nước tao có nhân quyền chúng mày có cớ nói tao vi phạm đấy. Chứ thích á, tao cho không cho có nhân quyền luôn thì mày dựa cái gì mà bảo tao vi phạm.

Bà vợ ông cựu chiến binh, làm ở hội phụ nữ hóng bên cạnh chêm vào

- Mẹ cái bọn ky bo, đúng là đồ dẫy chết, cần gì tiền bọn đấy.

Mình đi về, thế nào trong đầu hình ảnh một người đàn ông đang ngiêng ngả vào quán tranh đầu làng đòi mua rượu, miệng gào

- Ông thiếu mẹ gì tiền, tiền ông có ối, ông gửi cụ Bá kia kìa.

theo Blog Người Buôn Gió


__________________________________________




Khuyến mại: Văn xì tin sưu tầm trên net...


Dân chơi là jì ?

À vâng ! "Dân chơi" là danh từ để chỉ những người sành điệu có khả năng , có điều kiện để thoả mãn những ý thích những thú vui của mình . Họ là những người có tiền , có một địa vị nhất định trong cái xã hội mà chúng ta đang sống chết bây giờ. Chốt lại 1 câu xanh rờn là * có tiền thì * chơi được và những thằng có tiền chưa chắc đã fải là dân chơi.









Vậy những thằng có tiền , giống dân chơi nhưng ko phải dân chơi thuộc thể loại nào.Vâng chúng nó được gọi bằng cái tên rất kêu đó là "Dân đú".

Sở dĩ có sự khác biệt này là do dân chơi fải là những người có khả năng kiếm ra tiền bằng chính sức mình và họ chơi bằng tiền mình kiếm ra. Còn dân đú là những con vẹo * chơi bằng tiền của mình mà chơi bằng tiền người khác , ngửa tay xin ông bà già , lừa đảo , vay mượn bạn bè , trộm cướp , vác đồ nhà đi đặt.Nói chung là để bắt chước hoặc là làm cho mình giống với các dân chơi nhưng mà tuổi * jì mà đòi bằng được , mà nếu có được thì chỉ được cái vỏ bề ngoài , còn lại thì bên trong rỗng tuếch chả có con * jì.

* mẹ , nếu như dân chơi có 2 loại , dân chơi xịn và dân chơi lởm (hay còn gọi là "rân chơi" - tức là các bạn ở nông thôn ra so bì với thành thị , cầu tõm đòi bì bõm với cầu vồng , nhìn bọn này ngứa mắt ***) thì dân đú cũng có 2 loại , đó là "đã biết đú" và "tập đú".Thật đáng buồn là thể loại tập đú thường rơi vào các bạn sinh viên ở quê ra thành phố học tập , cái * mẹ các bạn chứ , học hành thì * lo học suốt ngày đú đởn này nọ .Nghe các bạn ý nói chuyện thì ai cũng thấy là các bạn ý vãi * lắm đấy , 1 lần đi đú để cả tháng ăn mì tôm trừ bữa , đến lớp kể chuyện với nhau là * mẹ hôm qua tao đi sàn này sàn nọ , uống Remy , X.O , boa cho mấy em gái nhảy chừng này chừng nọ lọ chai.Rồi thì thỉnh thoảng lại nã tiền ông bà già ở quê khoản này khoản nọ , thật ra là * có đâu nhưng mà các bạn ý * xin * được , * có tiền thì đú vào lọ.



Tớ thì tớ tự biết mình là ai và vị trí của mình là ở đâu . Tớ chỉ là dân thường , * thuộc mấy thành phần trên nên tớ * thể nào bằng được các bạn ý.

Nếu mà nói về dân chơi thì Việt Nam ngoài các đại gia ra , * có ai đủ tuổi để mà tự nhận mình là dân chơi . Tiêu tiền triệu , xài đồ hiệu , đi xe ga cũng * đủ đẳng cấp bởi tớ biết có một số thiếu gia nhờ bán đất bán nhà mới có tiền tậu SH , trang bị mấy món đồ hiệu made in China , lượn lờ đi cưa mấy em xấu như giời cấu * thích tình chỉ thích tiền .Thử hỏi đến lúc các anh ý tiêu hết số tiền bán đất thì lúc đấy lấy lấy cái * jì ra mà ăn với đú.Ít ra các bạn phải tiêu tiền tỷ , chạy 4 chỗ thì hãy tự nhận mình là dân chơi (Nhưng theo tớ biết dân chơi thật sự thường * bao giờ tự nhận mình là dân chơi đâu) >>> Bill Gate đấy , Bechkham đấy , có thằng * nào tự nhận mình là dân chơi ko trong khi chúng nó thì chơi ***.Quả nhà của nó các bạn có farm cả đời cũng * đủ tiền mà mua một góc.

Dân chơi Tàu ngày xưa là những đại thiếu gia , công tử suốt ngày rượu chè lang thang lầu xanh , kĩ viện.>>>Bê tha *** !

Dân chơi thế kỉ 17 , 18 Châu Âu là giai cấp thượng lưu , quý tộc vì thế , họ khá lịch sự và họ chơi cũng đẹp và tao nhã , tuy nhiên nhiều dân chơi thường có hành động loạn luân , bệnh hoạn nên nghĩ tới cũng fát tởm.







Còn ở Việt Nam , thì các bạn dân đú thường nghĩ mình là dân chơi , và để chứng tỏ cái đẳng cấp dân chơi của mình (Hay là cái "giá" của mình ấy) các bạn ý có những hành động rất chi là vãi *.Vẻ ngoài là đặc điểm được các bạn ý chú trọng nhất.

Thứ nhất là đầu tóc ! Cái này thì * ai chả muốn đẹp nhưng mà phải đẹp theo đúng nghĩa chứ * phải là đầu nhuộm mấy chục màu nhìn rực rỡ chói lòa như cái chổi lau nhà nhà tớ ấy.Xin lỗi tớ * phải dân chơi nên tớ * làm được như thế.

Thứ hai là trang phục ! Trang phục chỉ đẹp khi nó fù hợp với bạn chứ * phải là thấy thằng kia mặc đồ hip hop nhìn hay hay , cũng về mua quần tụt mặc giống nó trong khi chân thì ngắn , người thì lùn nhìn hãm * , * ngửi được.Xin lỗi tớ * phải dân chơi nên tớ * làm được như thế.

Thứ ba là cử chỉ , ăn nói ! Nhiều "rân chơi" nghĩ rằng cứ phải nói tục chửi bậy nhiều nhất là trước mặt con gái hay lúc ngồi quán nước mới là dân chơi và làm như thế sẽ nâng giá mình lên nhưng chúng mày chỉ là lũ đầu đất , vô học .Người ngoài người ta nhìn vào * thấy chúng mày có tí giá trị * nào mà chỉ thấy chúng mày là lũ rẻ rách , vô học , ông bà già * biết dạy , thế thôi.Xin lỗi tớ * phải dân chơi nên tớ * làm được như thế.








Hôm trước , nói chuyện với thằng em , nó bảo là ở trường nó 90% các em gái đã mất trinh , đứa nào còn thì bị cho là * sành điệu , * "chất chơi" ! Hôm qua đọc dân trí thấy có bài đưa tin các em lớp 6 đã biết làm tình pro hơn cả người lớn "Chồng ơi , lát nữa xuống nhà vệ sinh 5 phút nhé , vợ sẽ dạy chồng kiểu đứng" - trích nội dung thư tay của một em học sinh nữ học lớp 6 (Bệnh hoạn ***) !À vâng , xã hội giờ hay *** , các em thật là dân chơi , anh * bằng được.Nhớ hồi anh lớp 4 , anh đã có người yêu và hôn lần đầu tiên nhưng mà anh cũng chỉ biết có đến thế . Hồi 3 tuổi đã biết chửi "* * *" nhưng anh cũng chỉ học từ người lớn chứ cũng * hiểu " * " là cái jì ? Mãi về sau khi anh học lớp 7 có thằng nó giải thích cho mới biết đấy là làm tình , mà cũng mù mờ lắm, chứ * rõ như các em đâu.Xã hội giờ chuyện còn tem hay mất tem * quan trọng nhưng cái chuyện đấy nó * fải là cái tiêu chí để đánh giá mức độ chơi của các em , nó chỉ làm các em mất giá thôi chứ * lên được tí * nào đâu.Thằng em anh sau khi thịt được 1 em , nó bảo thẳng con kia là "Bố mày chơi mày được rồi thì từ giờ bye nhé" - em kia ức lắm nhưng có làm được * jì đâu.Nói thật là mức độ bệnh hoạn của các em thật là *** !Xin lỗi tớ * phải dân chơi nên tớ * làm được như thế.

Ra ngoài đường các bạn toàn thấy hot boy với hot girl rồi là kute này kute nọ , hơi 1 tí là sợ mất giá , thằng nào nhìn cái cũng cho là nhìn đểu rồi xách đồ ra chém giết lẫn nhau.* hiểu các bạn nghĩ cái * jì , hay là trong đầu các bạn toàn cứt chứ * phải óc nên mới hành động như thế.Xin lỗi tớ * phải dân chơi nên tớ * làm được như thế.

Lớn thêm một chút các bạn đi lượn hồ thấy các "tráng sĩ" , "vỉa sĩ" tham gia giải đua xe quanh hồ , thế là các bạn ý nhìn họ bằng ánh mắt thèm khát "ước jì mình được như anh ấy" , sau đó tối tối vác xe ông bà già lên hồ tập làm dân tổ .Sau một thời gian thì trình các bạn ý được nâng lên từ "vỡ lòng" đến "tráng sĩ" rồi "vỉa sĩ" và cuối cùng là "liệt sĩ".Xin lỗi tớ * phải dân chơi nên tớ * làm được như thế.

Giới trẻ bây giờ thích được kích vào chỗ thích nên họ phải dùng đến chất kích thích , bia rượu , thuốc lá , thuốc lào giờ * phải là dân chơi mà theo các bạn ý phải "bay" và "ảo" mới là dân chơi .Các bạn ý chơi tất từ những loại chất kích thích rẻ tiền như tài mà cho đến loại đắt hơn như thuốc lắc để cho chỗ mình thích nó được kích.Tuy nhiên tớ cũng loại trừ những trường hợp tìm đến chất kích thích vì 1 số lí do có thể chấp nhận được. À vâng , vì theo các bạn ý thì nó * gây nghiện.Xin lỗi , các bạn chẳng có chất kích thích nào là ko gây nghiện nếu dùng nhiều.Nếu thật sự là dân chơi sao ko xài heroin hay những cái đắt tiền khác , chẳng qua là vì * có tiền mà đáp ứng cái nhu cầu kích thích của bạn.Nếu các bạn giống như Bill Gate thì * nói làm jì bởi nó mà chơi kích thích thì đủ tiền cho nó dùng cả đến đời con đời cháu nhà nó.Đéo thể hiểu được trong khi còn nhiều thú vui khác lành mạnh hơn thì các bạn lại đâm đầu vào chất kích thích làm * jì .Xin lỗi tớ * phải dân chơi nên tớ * làm được như thế.



Có 1 lần tớ chat với 1 em , nhìn avatar thì kute *** nhưng khi nhìn wc thì 100 % là nhà quê tập đú.Cái * mẹ , em ý hỏi tớ có phải là dân chơi ko vì em ý chỉ yêu dân chơi thôi . Hãm * thật , tớ chỉ nói đúng 1 câu "Xin lỗi anh ko phải là dân chơi".Bb luôn ! Ở đời có đứa * biết mình là ai mới hài hước.










Và để kết thúc cái entry khá dài này tớ post 1 câu truyện :

1 cô gái hỏi chàng trai :

- Anh có điện thoại nắp trượt ko ? - Ko em ạ !

- Anh có BMW ko ? - Ko em ạ !

- Anh có xài đồ hiệu Guccy ko ? - Ko em ạ !

- Anh có biệt thự 2 tầng ko ? - Ko em ạ !

Thế là cô gái chia tay với chàng trai . Chàng trai buồn bã chở về nhà kể với bố , ông bố liền an ủi con:

-Con ạ , con có thể bán chiếc PDA O2 để mua D500 , có thể bán chiếc Lamborghiny Gallardo để mua 2 chiếc BMW , con có thể bỏ đồ Guccy rẻ tiền để xài Piere Cardin .Nhưng bắt bố đập căn biệt thự 5 tầng này đi thì quả thật là quá mức.

NHỮNG TIN QUAN TRỌNG (?)...

Chồng nữ “đại gia” Diệu Hiền bị đề nghị cấm xuất cảnh

 

 

(NLĐO) – Ông Trần Văn Trí, chồng bà Phạm Thị Diệu Hiền, người được uỷ quyền làm tổng giám đốc Công ty Cổ phần thủy sản Bình An (Bianfishco) bị đề nghị cấm xuất cảnh cho đến khi giải quyết xong chuyện nợ nần.

Luật sư Nguyễn Trường Thành, Trưởng văn phòng luật sư Vạn Lý, là đại diện theo ủy quyền của nguyên đơn Nguyễn Văn Liền và Phạm Thị Mai trong vụ kiện “Đòi nợ theo hợp đồng mua bán cá tra nguyên liệu” đối với Công ty Cổ phần thủy sản Bình An (Bianfishco) vừa đề nghị TAND quận Ô Môn (TP Cần Thơ) áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời cấm xuất cảnh đối với ông Trần Văn Trí (chồng bà Phạm Thị Diệu Hiền) là người được ủy quyền làm tổng giám đốc cho đến khi giải quyết xong vụ kiện cũng như thi hành án.
Ông Trần Văn Trí, Tổng Giám đốc Bianfishco bị đề nghị cấm xuất cảnh



_______________________________________________


Trưởng phòng CSGT trả lại 100 triệu đồng tiền biếu

 

 

Được doanh nghiệp gửi biếu 100 triệu đồng, đại tá Huỳnh Đấu Tranh (Trưởng Phòng CSGT đường bộ, đường sắt Công an TP Cần Thơ) đã báo cáo lãnh đạo rồi trả lại.

Đại tá Huỳnh Đấu Tranh. Ảnh: CAND
Đại tá Huỳnh Đấu Tranh. Ảnh: CAND


Ngày 10/3, trao đổi với VnExpress.net, đại tá Nguyễn Huỳnh Trảng, Phó giám đốc Công an TP Cần Thơ cho biết, trong dịp Tết Nhâm Thìn, lúc đại tá Tranh đi trực thì doanh nghiệp thủy sản đến nhà gửi quà chúc Tết. Về nghe gia đình báo lại, ông Tranh mở ra thấy có 100 triệu đồng nên báo với lãnh đạo đơn vị rồi mang số tiền trả lại cho doanh nghiệp.
Trình bày với cơ quan, đại tá Tranh cho biết, trong phạm vi công tác đã giúp đỡ doanh nghiệp đó một số việc nên có thể họ muốn cảm ơn. Doanh nghiệp này sau đó đã gửi thư đến Công an TP Cần Thơ bày tỏ lòng biết ơn và khen ngợi sự liêm khiết của vị trưởng phòng CSGT.
Đây không phải lần đầu tiên vị trưởng phòng CSGT trả lại quà biếu của tổ chức, cá nhân vào các dịp lễ, Tết. Không chỉ liêm khiết, đại tá Tranh còn gương mẫu, làm tốt vai trò của người “đầu tàu” trong lực lượng CSGT ở TP Cần Thơ nên đã được Chủ tịch nước tặng Huân chương bảo vệ tổ quốc hạng 3.

Thiên Phước


___________________________________________________

Bầu Đức: 'Nói tôi chây ì hàng trăm tỷ đồng thuế là sai'

 

 

Bị công bố nợ thuế hàng trăm tỷ đồng, Chủ tịch Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) Đoàn Nguyên Đức cho biết: "Tôi được gia hạn nộp thuế (165 tỷ đồng) đến ngày 31/3. Bảo tôi chây ì nợ thuế hàng trăm tỷ đồng là vô căn cứ".


> Doanh nghiệp lớn nợ thuế hàng trăm tỷ đồng
> Bầu Đức: 'Tôi nợ chứ không xù thuế'


Trao đổi với báo chí TP HCM ngày 10/3, Chủ tịch Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) Đoàn Nguyên Đức cho biết, ngay khi đi công tác nước ngoài về, ông đã rà soát thủ tục về thuế của tập đoàn. "Hồ sơ chứng minh thông tin HAGL chây ì không nộp thuế với số tiền lên đến hàng trăm tỷ đồng là không có cơ sở", ông nói.
Lãnh đạo Tập đoàn HAGL cho hay, ngày 26/7/2011, doanh nghiệp đã có tờ trình số 133 gửi Chi cục thuế tỉnh Gia Lai xin gia hạn thời gian nộp thuế thu nhập doanh nghiệp năm 2010 đến tháng 3/2012. Theo đó, HAGL cam kết sẽ chịu trách nhiệm trước pháp luật nếu không thực hiện việc nộp khoản thuế trên theo đúng thời gian xin gia hạn. Tổng số tiền thuế phải nộp là gần 165 tỷ đồng.
Khoảng một tháng sau, tức đến ngày 23/8/2011, Phó Cục trưởng Cục thuế tỉnh Gia Lai, Nguyễn Tùng Khánh ký công văn đồng ý cho HAGL giãn thời gian nộp thuế thu nhập doanh nghiệp năm 2010 đến ngày 31/3/2012. Ngoài ra, Cục thuế nhấn mạnh trong thời gian trên, công ty vẫn phải chịu tính phạt chậm nộp theo đúng quy định. 


Chủ tịch Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) Đoàn Nguyên Đức cho rằng ông có đủ cơ sở pháp lý để gia hạn thuế thu nhập doanh nghiệp đến ngày 31/3 và khẳng định sẽ nộp thuế trước thời gian gia hạn một ngày. Ảnh: Vũ Lê
__________________________________________________

Ô tô đâm hai nữ sinh, kéo lê xe máy trên đường


- Hai nữ sinh đang điều khiển xe máy mang BKS 16- H6-9474 lưu thông trên đường Lê Trọng Tấn ra đường Trường Chinh, bất ngờ một chiếc ô tô Chevrolet Captiva mang BKS 29Z-1407 đi cùng chiêu đâm vào, kéo lê trên đường.

Vụ tai nạn xảy vào hồi 15h ngày 10/3, tại đường Lê Trọng Tấn (quận Thanh Xuân, Hà Nội).
Một số người dân chứng kiến vụ tai nạn cho biết, hai nữ sinh đang đèo nhau đi trên đường, bất ngờ bị chiếc ô tô kể trên đâm phải, hất tung 2 nạn nhân xuống đất. Chiếc xe máy bị kẹt dưới gầm ô tô.
Chiếc xe ô tô kéo lê xe máy trên đường
Chiếc ô tô kéo lê xe máy trên đường
Sau khi gây tai nạn, tài xế tiếp tục tăng ga bỏ chạy, kéo lê xe máy dọc đường Trường Chinh hướng ra Giải Phóng. Đến khi gặp chướng ngại vật là ray đường sắt chắn ngang đoạn ngã tư Trường Chinh - Giải Phóng, chiếc xe máy bị mắc kẹt không thể lê đi được nữa, tài xế ô tô mới chịu dừng lại.

Hai nữ sinh viên được người dân chở bằng xe máy đuổi theo cũng tới kịp. Rất may, hai người chỉ bị xây xước đầu gối. Riêng chiếc xe máy của 2 nữ sinh này bị hư hỏng nặng.
Khi dừng lại, tài xế bị người dân hai bên đường lôi ra khỏi xe, trói lại, nhiều người không kiềm chế được đã xông vào hành hung nam thanh niên này. Sau đó ít phút cơ quan chức năng tới nơi, tài xế mới được “giải cứu”. Vụ tai nạn xảy ra, khiến giao thông trên đường Trường Chinh ách tắc gần 1 tiếng.

Tiến Dũng
___________________________________________________

Ôtô Hyundai nửa tỷ cháy giữa đường


11h20 ngày 10/3, chiếc Hyundai Avante biển kiểm soát Hưng Yên chạy đến chợ Đường Cái (Văn Lâm, Hưng Yên) thì bốc khói nghi ngút từ đầu xe.


Tài xế và những người trong xe đã kịp thoát ra ngoài kêu cứu. Người dân gần đó và lái xe đã phải cậy capo để dùng nước và bình cứu hỏa phun vào nhưng khá lâu sau đám cháy mới được khống chế.



Lửa đã được dập nhưng một người vẫn liên tục té nước vào phần máy bị cháy rụi. Ảnh: Thanh Tùng. 

Chiếc xe Avante màu xám còn khá mới trị giá hơn nửa tỷ đồng bị thiêu rụi toàn bộ phần máy. Nguyên nhân gây ra cháy vẫn chưa được xác định.

Trước đó, trưa 2/3, chiếc Lexus RX350 vừa đi qua khu vực bến xe Yên Nghĩa (Hà Đông, Hà Nội) thì khói và lửa bốc lên nghi ngút từ dưới capo. Toàn bộ đầu xe bị cháy rụi, kính chắn gió cũng bị nổ do sức nóng của đám cháy.

Chiều 9/3, đang chạy trên đường dẫn vào cao tốc TP HCM - Trung Lương, đoạn qua xã Thân Cửu Nghĩa (Châu Thành, Tiền Giang), xe khách 29 chỗ cũng bốc cháy ngùn ngụt. Khi được dập tắt, chiếc xe chỉ còn trơ khung sắt.
 
Theo VnExpress
 


Monday, March 5, 2012

Con chim chỉ được hót trong đêm

Nhật Tuấn -
Gửi tới BBC từ Sài Gòn

Đứng trước linh cữu  nhà văn Hoàng Yến trong đám tang ông, tôi chợt nhớ câu nói của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường mấy năm trước: “Nhà văn phải nói lên sự thật…”
Nhà thơ - lãnh đạo Tố Hữu lúc sinh thời đã kiểm soát văn hóa
 và tư tưởng Việt Nam một giai đoạn dài
Nhưng sự thật luôn luôn là “con chó bị đuổi ra khỏi nhà" (Shakespeare), là thứ tối kỵ trong xã hội “bày cừu”, là hàng quốc cấm trong xứ sở “toàn trị”, là nguy hiểm chết người khi đức vua cởi truồng.
Nhà văn Hoàng Yến là một trong rất ít người to gan dám kêu to lên “vua cởi truồng” đó. Còn nhớ những năm đầu Đảng và Chính phủ về tiếp quản Hà Nội, các nhà văn, nhà thơ, các nhà phê bình, các giáo sư…xúm vào khen thơ Tố Hữu, xài ngôn từ như xài bạc giả. Vậy mà nhà văn Hoàng Yến cả gan viết bài chê thơ Tố Hữu…”bé” vì “chất sống chưa thật sâu sắc nên ý thơ nhiều đoạn còn giả tạo và công thức…”

Vào tháng 4 năm 1955 dám viết như vậy ngay trên báo Nhân Dân thì có khác gì Hoàng Yến kêu lên ” vua cởi truồng”.


Khi hạ bút viết bài 'Đọc thơ Việt Bắc của Tố Hữu' đăng ba kỳ liền trên báo Nhân Dân quả thực nhà văn Hoàng Yến đã ký án tử cho chính ông.


Hoàng Yến đúc kết: “Cũng vì vậy những câu thơ miêu tả những chiến công lịch sử ở Điện Biên tuy đôi đoạn thơ có vẻ mạnh, khí thơ có vẻ hùng nhưng người đọc nhất là những đồng chí đã dự mặt trận Điện Biên, thấy chưa thỏa mãn và còn thấy là giả tạo…”


"Khi hạ bút viết bài 'Đọc thơ Việt Bắc của Tố Hữu' đăng ba kỳ liền trên báo Nhân Dân quả thực nhà văn Hoàng Yến đã ký án tử cho chính ông."


Ối chết, chê thơ Tố Hữu “công thức” thì còn chịu được chứ lại chê “giả tạo” thì đồng chí Ủy viên Bộ chính trị, Trưởng ban tuyên huấn trung ương Đảng chịu làm sao nổi.


Quy tội chết cho Hoàng Yến còn là nhẹ. Tuy nhiên để thêm cớ quy tội, phải đợi đến vài tháng sau khi tập thơ “ Tình người soi dặm đường” của Hoàng Yến NXB Hội nhà văn mới là “dấu chấm hết” cho sự nghiệp văn chương hiểu theo nghĩa “chính thống” của nhà văn Hoàng Yến. Tập thơ ra đời, lập tức đám phê bình “cung đình” xúm vào đánh đòn hội chợ về tội…đa cảm (!), thiếu “tính chiến đấu”:

“ Đường đi mặt trận
Nước đồng gợn trăng
Gió tre hoa bóng
Gợi tình chiếu chăn…”
(Đường đi mặt trận)

“Chiều cuối năm chưa xuống

Sương xuống nhiều hơn mưa
Bứt lá bỏ dòng suối
Thả xuân về dưới kia…”
( Bứt lá bỏ dòng suối)

Thế là đủ chứng lý để thành…án được rồi. Nhà văn Hoàng Yến phải đi cải tạo tại Văn Phong ( Phú Thọ) ba năm liền. Sau khi mãn hạn lại bị liệt vào loại cấm bút tức là viết không được in, hoặc nếu có in thì phải ký tên khác, không được ký tên Hoàng Yến.


"Thế là đủ chứng lý để thành…án được rồi. Nhà văn Hoàng Yến phải đi cải tạo tại Văn Phong (Phú Thọ) ba năm liền. Sau khi mãn hạn lại bị liệt vào loại cấm bút tức là viết không được in, hoặc nếu có in thì phải ký tên khác, không được ký tên Hoàng Yến."


Từ năm 1960 đến mãi 1975, giải phóng miền Nam, kẻ thù “Mỹ-ngụy” đã quá nhiều, thôi thì tha cho “kẻ thù nội bộ”. Thế là từ đó Hoàng Yến mới được phép công bố tác phẩm với tên chính của mình.

Suốt 15 năm cấm bút, Hoàng Yến như con chim chỉ được hót trong bóng tối đã lặng lẽ viết, lặng lẽ cất bản thảo vào ngăn kéo hoặc có được in thì cũng với bút danh khác: Thạch Tiên, Hoàng Lan Châu, Hoàng Đức Anh. Như “chim bị tên sợ cành cây cong”, Hoàng Yến đành rời bỏ những đề tài đương đại, những chuyện thời thế dễ “đụng chạm”, dễ “nhạy cảm” chuyển sang viết chuyên về đề tài…”lịch sử”.

Vậy nhưng “sự thù hằn nghiệt ngã” trong bóng tối “vẫn chưa tha cho Hoàng Yến. Vở kịch “ Hình và bóng” của ông chỉ mới diễn ở Hải Phòng được vài buổi đã có lệnh cấm. Nhưng đòn thù chết người ấy vẫn không đốn ngã được Hoàng Yến, ông vẫn can đảm “tọa thị thẳng thắn” trên đất nước và vẫn viết tiếp nhiều vở diễn giá trị khác trong dó nổi bật là “Thanh gươm cô đô đốc” được mời sang công diễn ở Paris.


Nhà văn Hoàng Yến đã vĩnh biệt thế gian tràn đầy ghẻ lạnh này. Thật không ngờ bạn bè tới chia tay ông với những vòng hoa chật cứng một góc chùa Vĩnh Nghiêm cần hẳn một chiếc xe tải chở đi công viên Vĩnh Hằng mới hết.


Nhà văn bị cấm bút vào loại ngặt nghèo nhất Việt Nam đã rời bỏ thế gian này. Lạ thay nếu ta vào Google đánh cụm từ “nhà văn Hoàng Yến” sẽ không ra một kết quả nào, toàn người mẫu, ca sĩ…

Trong hồ sơ Nhân Văn Giai phẩm của các phê bình gia hải ngoại (đặc biệt bà Thụy Khuê - RFI) cũng tuyệt nhiên không nhắc tới tên Hoàng Yến mà chỉ xoay quanh Trần Dần, Lê Đạt, Hoàng Cầm …

Bài viết, đã được BBC biên tập lại,
tưởng nhớ nhà văn Hoàng Yến, qua đời ngày 23/02/2012.